Ngẩn người nhìn từng chiếc lá đang rơi rụng, nhờ gió mà lượn một vòng quanh không trung rồi đáp xuống bên chiếc xích đu đang đung đưa. Tôi có chút thấy hoài niệm không khí lạnh lẽo nhưng náo nhiệt của Hogwarts rồi.
Thở dài một hơi, rồi nằm dài ra nhìn lên bầu trời. Rảnh đến mức nhàm chán. Đáng lí giờ này tôi phải bù đầu với việc học thi cuối kì, nhưng mà chuyện hôm đánh nhau đã tước luôn cơ hội bận rộn đó.
Ừm, nói sao nhỉ? Chuyện phải kể từ khi tách trà kia được rót ra nhỉ?
Là thế này, cha mẹ tôi cùng với cha mẹ ả tóc đen cùng ngồi xuống, đối diện nhau. Thầy Snape đứng một bên, và giáo sư Dumbledore thì ngồi ở chiếc ghế đơn duy nhất mà chủ trì cuộc trò chuyện này.
"Hẳn mọi người đều đã biết chúng ta ở đây vì cái gì, nên tôi cũng chẳng dài dòng nữa. Trò Jocasta, em có muốn nói với mọi người lí do vì sao em đánh trò Higgs không?"
Nhìn nó ngứa mắt nên em đánh?
À thì cái đó là nhân vật chính trong chuyện nói thôi. Chứ nhân vật phụ đến mức không xuất hiện trong tuyến thời gian chính như tôi nào dám nói vậy. Khẽ hít một hơi thật sâu, tôi chớp mắt một cái rồi rưng rưng:
"Bạn ấy công kích em trước. Bạn ấy..." Hơi sụt sùi rồi mới nói tiếp "Giáng sinh năm ngoái, bạn ấy đã trang trí cây thông Noel của em bằng những chiếc đèn là xác của những con chuột, và dây đèn nhấp nháy là xác rết. Năm nay, bạn ấy còn gói ghém chuột cống, rắn chết, sâu bọ gửi cho em. Còn có bạn ấy đã treo em ngược trên sàn nhà trong khi em đang mặc váy, và đã từng đẩy em ngã xuống cầu thang, đánh đập em và giật tóc em rất nhiều lần. Và lần này, bạn ấy sỉ nhục em, cho nên..." Lấy ra chiếc khăn tay, tôi lau đi mấy giọt nước mắt cố lắm mới ra được, rồi nói tiếp: "Em uất ức lắm, cho nên mới ra tay, em xin lỗi."
Tôi biết, tôi biết mình có bao nhiêu giả tạo, nhưng mà diễn vui mà. Hơn nữa còn là sự thật, thích diễn đạt ra sao là chuyện của tôi kia mà?
"Mày nói dối, con gái tao không phải người như thế. Là mày, là mày hại con gái tao!!" Mẹ của ả tóc đen cố chấp thật đấy.
Lắc đầu, tôi chán ghét nhìn mụ:
"Nói dối? Xin lỗi, cô có muốn xem cây thông năm ngoái con cô làm không? Có muốn xem vết sẹo do con gái cô gây ra không? Cô có muốn nhìn xem con gái cô đã làm những gì tôi thông qua Chậu tưởng ký không?" Không phải giận quá mất khôn rồi lỡ miệng nói ra cái chậu tưởng ký có trong phòng hiệu trưởng đâu, chủ yếu là nhà Jocasta cũng có một cái nên mới nói ra đấy.
"Mày... mày..."
Ngay lúc mà cuộc chiến đang chuẩn bị kết thúc, thì từ đâu xuất hiện một bạn học nhỏ mang đồng phục Hufflepuff xuất hiện. Bạn đi ngược nắng, mang theo hào quang lấp la lấp lánh, rồi chễm chệ đảo ngược tình thế một chút.
Tuy rằng thì cũng chẳng có hại gì cho tôi, nhưng mà khi Cedric đứng ra làm chứng là do ả tóc đen gây trước, rồi bồi cho câu: "Nhưng mà Selina đánh người là sai thế nên em nghĩ chúng ta nên phạt cả hai chị ấy."
A, cái tính công bằng chết tiệt của Hufflepuff điển hình, tôi ghét nó.
Còn ngỡ có lẽ mình sẽ rất phù hợp với Hufflepuff, là do chiếc mũ lầm thôi, nhưng mà tự dưng thấy Cedric như này, tôi lại cảm thấy. Nón phân loại đúng rồi, tôi vẫn nên thuộc Slytherin, nhà mà có truyền thống bênh vực người nhà vô điều kiện thì hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
「Harry Potter」Mây Cuối Chân Trời
Fanfiction"Hóa ra, yêu một người thật sự rất khó." - 20.09.08 - 22.12.22 - ??.??.?? Bookcover made by @arrebolling from @moanhtrangta _Ranny Granger_