Chương 222: [Giao Sơn] Kinh hồn biến
Edit: Chu
Beta: Shira
Tiết Mông phát ngốc đứng đờ tại chỗ, mới đột nhiên nổi giận đùng đùng, mới giận dữ quát lên với Mai Hàm Tuyết: "Đồ chó, ngươi nói ai ngốc?"
Tiết Chính Ung kéo cậu lại: "Mông nhi!"
"Tên này nói ta ngốc!"
"Được được, con nghe nhầm rồi, rõ ràng Hàm Tuyết chưa nói gì cả."
"Đó là vì hắn hạ giọng nói bên cạnh tai con!"
Bên này cãi cọ ầm ĩ, Khương Hi bên kia đang kiểm kê số người bị thương, dò xét thế cục. Xem xét xong kết quả Khương Hi để mọi người nghỉ ngơi một lát, nên chữa thương thì chữa thương, nên đả toạ thì đả toạ. Hết cách, chiến lực hung mãnh nhất đã tiêu hao rất nhiều, giống như cung còn chưa kéo căng, mũi tên đã bị mòn mất, tùy tiện tiến lên tiếp như vậy, nếu lại có chuyện bất ngờ, chỉ sợ không kịp ứng phó.
Phân phó xong việc, Khương Hi đi tới bên cạnh Nam Cung Tứ: "Nam Cung, ta có một số chuyện muốn hỏi ngươi."
"Mời Khương chưởng môn nói."
Khương Hi không nói, mà liếc nhìn Diệp Vong Tích một cái.
Nam Cung Tứ nói: "Nàng ấy không cần tránh."
"Vẫn tránh đi một chút thì tốt hơn." Khương Hi nói, ánh mắt hạ xuống, dừng trên ngực Nam Cung Tứ, đó là vị trí linh hạch của Nam Cung Tứ.
Đợi Diệp Vong Tích đi rồi, Khương Hi ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tứ.
"Linh hạch ngươi giờ phải làm sao? Định lừa à?"
Ánh mắt Nam Cung Tứ ảm đạm đi một chút: "Ta cũng không biết nên nói sao cho nàng ấy nữa."
"Ngươi sợ nàng ấy sẽ ghét ngươi? Kỳ thật ngươi nghĩ nhiều rồi, Diệp cô nương không phải là——"
"Không phải." Nam Cung Tứ cắt ngang Khương Hi, "Ta không sợ nàng ấy ghét ta. Ta chỉ sợ nàng ấy sẽ khổ sở thôi."
"..." Khương Hi trầm mặc một lát, tựa hồ bị cao ngạo trong xương cốt Nam Cung Tứ đâm tới, y cười nhạo, "Ngươi cũng thật tự tin."
"Khương chưởng môn nói sai rồi. Ta không tự tin, là ta tin nàng ấy."
Khương Hi thấy ngữ khí hắn cứng rắn pha kính trọng, liền nhàn nhạt nói: "Giờ ngươi hổ lạc Bình Dương, lại còn dùng loại ngữ khí này nói chuyện, không sợ sau này ta gây phiền phức cho ngươi à?"
"Ngươi sẽ không."
Khương Hi dừng một chút: "Đây là tin ta hả?"
"Dọc đường tới đây, ta cũng biết Khương chưởng môn là loại người thế nào rồi." Nam Cung Tứ nói, "Nên tiếp theo biết mạng mình sẽ phải kết thúc, ta mới có thể nói với ngươi những lời này."
"..." Khương Hi vẫn luôn nhìn Nam Cung Tứ chăm chú, cho tới tận khi hắn nhắc tới chuyện này, y mới rời mắt đi. "Giờ ngươi còn sống, những lời ấy còn giữ lời à?"
"Giữ lời." Nam Cung Tứ nói, "Chờ đánh bại Từ Sương Lâm, ta sẽ tự nói rõ cùng mọi người."
Khương Hi liền không nói nữa, qua hồi lâu, y mới nói: "Nam Cung Tứ, tiếc là không thể nhìn thấy Nho Phong Môn toả dương quang rực rỡ dưới tay ngươi, bằng không, cũng có thể coi là đối thủ ganh đua cao thấp."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn, edit] Husky và sư tôn mèo trắng của hắn
General Fiction[Hoàn] Husky và sư tôn mèo trắng của hắn Tác giả: Nhục Bao Bất Cật Nhục Edit: Chu Văn án lời ít ý nhiều: Ta vốn muốn ôm sư huynh về, cuối cùng lại ôm về... sư tôn? Tình trạng bản gốc: 311 chương + Phiên ngoại (đã hoàn) Tình trạng bản edit: Hoàn chín...