Bà Lee vui mừng, "Đến đây đến đây." bà vội vội vàng vàng tức chạy tới mở cửa.Ai tới vậy? Cô có một dự cảm mãnh liệt...
Ngay sau đó chạy ra cùng bà, chỉ thấy cửa vừa mở, người nào đó quả nhiên đứng đó.
Cô nhìn Lee Joon với bố một cái, thằng nhóc cười khúc khích, "Đừng nhìn em, không phải em báo đâu."
Bà Lee chỉ lo đón anh vào trong, còn phân phó, "Joonie, rót nước."
"Vâng ạ!" Lee Joon lại rất hưng phấn mà lớn tiếng nói.
Duy chỉ có cô, vẫn đứng ở chỗ cũ, nhìn chằm chằm người ngoài cửa, cắn môi không nói gì.
Ngược lại anh không vội đi vào, trước tiên chào một tiếng "mẹ", sau đó lại nhìn hướng ông Lee nói, "Bố, bố tới xem chút, thứ này còn có thể hoàn thành không?"
"Cái gì vậy?" Mặc dù ông Lee biểu hiện sự yêu thích đối với anh không rõ ràng như bà Lee, nhưng cũng có thể nhìn ra ông rất vui vẻ, đứng dậy đi về phía cửa.
Lee Yeon nhất thời hiếu kỳ, cũng đi cùng, chỉ nhìn thấy ngoài sân trước đặt ngay ngắn một loại cây khô.
Những lúc rảnh rỗi, ông Lee rất thích hí hoáy mấy thứ đồ chơi này, chạm chạm khắc khắc, khắc ra một cái mâm trà làm đồ trang trí, mài cả vòng đeo tay gì gì đó, có lúc còn mang đi bán, nhưng cô không hiểu lĩnh vực này, cũng không biết phân biệt gỗ tốt gỗ xấu, xưa nay ông toàn tự chơi tự tìm gỗ, nhưng thứ anh mang tới, còn là cả một cái cây, chắc hẳn không hề rẻ.
Quả nhiên, nghe thấy tiếng ông Lee kêu lớn, "Ai ya, Jungkook! Con lấy đâu ra cả một cây nhai bách tốt như vậy?"
"Bạn con lấy, bố nhìn xem có được không? Có lừa con không?" Anh đứng nghiêm chỉnh một bên hỏi.
Ông Lee xem xét tỉ mỉ, giơ ngón tay cái ra, "Nếu như không vượt quá số này thì không hề lừa con."
"Vậy còn được, chỉ cần là hàng tốt là được, con sợ người ta lừa con vì là người ngoài ngành, bố sinh nhật vui vẻ ạ!" Trong mắt anh hiện lên sự sung sướng, có lẽ cũng đã nhận ra ông rất yêu thích cây nhai bách này.
Từ cuộc đối thoại này, Lee Yeon liền nghe ra được anh phải mất rất nhiều thời gian mới lấy được cái cây này, tuyệt đối không phải bạn nào đó lấy, nếu không làm sao anh phải nói sợ người khác lừa người ngoài ngành là anh? Bạn bè của anh cô đều biết rõ, đối xử với anh đều rất thật lòng.
Thứ đồ quý giá như vậy, mặc dù là tặng cho bố, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy áp lực, nặng nề.
Ông Lee trông coi cây nhai bách không rời, đủ thấy mức độ yêu thích, chỉ là ông luôn nói, "Jungkook, con có lòng rồi, nhưng mà vẫn là quá tốn kém! Đồ quý như vậy, bố làm sao nhận được?"
"Bố, đồ vật dù có quý, nó cũng chỉ là đồ vật, chính là dùng để giải trí, không cái gì là không nhận được cả ạ, bố còn là người thạo nghề, ở trong tay bố nó sẽ biến thành tác phẩm nghệ thuật, cũng sẽ không bị đắp bụi, bố chơi vui vẻ, Yeonie cũng mừng, vậy là đáng giá rồi." Anh khuyên nhủ, cuối cùng nhắc tới tên cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
jungkook | have a crush on you
Fanfiction@chuyển ver - nghe nói em thích tôi có người đem lòng yêu một người chỉ từ ánh nhìn đầu tiên, yêu chẳng tiếc điều gì, thiết tha quyến luyến, không oán không hận, không ngừng không phai. có người lại phải lòng một người bởi năm tháng bồi đắp lên nhữn...