cảm ơn mọi người đã góp ý nheee~ yêu quá ii thôi~
hơn bao giờ hết, càng lúc anh càng thấy mình tồi tệ, cuối cùng, anh rời đi, để điện thoại ở lại.
cánh cửa vừa đóng, kim amie hơi ngước mặt lên không để nước mắt rơi ra, nếu ban nãy cậu chủ thật sự mang điện thoại đi, nhất định em sẽ cảm thấy bế tắc, thấy mình thật thảm hại.
may mà, cậu chủ để lại, tôn trọng kim amie trong giây phút gần chót này.
kim amie cầm điện thoại lên, em trả lời tin nhắn của eunhee trước, sau đó mới đọc từng dòng từng chữ bên tài khoản của tiền bối jung hoseok.
anh ấy nói anh ấy rất lo, nói rằng sợ em bị ép buộc, bị đối xử tệ bạc, anh ấy nói chỉ cần kim amie gật đầu, anh ấy có thể lo cho kim amie một cuộc sống tốt.
nhưng vậy thì sao chứ? kim amie hoàn toàn chẳng còn một chút rung động bé nhỏ nào nữa.
chuyện xảy ra như vậy, rõ ràng là bắt nguồn từ cuộc điện của hoseok, nhưng em không hề có ý trách anh ấy.
em biết, jung hoseok là người tốt, anh ấy thích em cũng là thật, đều xuất phát từ lòng tốt, từ cảm xúc mà ra, em lý nào lại có thể trách móc anh ấy được.
nhưng suy cho cùng, ngoài mặt là lạnh nhạt, là chẳng quan tâm đến người kia, nhưng em thì bản thân em biết, em không thể nào bỏ mặc người đó, cái người vẫn đang hằng ngày ở cạnh em.
gã đàn ông nóng tính.
từ nhỏ đến lớn đều mở miệng với em thì chỉ có cục súc, nhưng tâm lại tốt vô cùng, lo lắng cho em từng chút một theo một cách không dễ nhìn được.
cái khuyết điểm lớn nhất của min yoongi, đó chính là sự nóng tính, và hồ đồ.
min yoongi có thể nổi nóng chỉ với một chuyện không đáng kể, nói trắng ra là nổi giận với amie vì giấc mơ của chính mình.
anh có thể nửa đêm vì cuộc gọi đơn phương của người đàn ông khác đến rồi trút giận lên kim amie.
anh còn nông nỗi đến mức đồi bại, công khai với người khác chuyện cả hai sẽ ân ái với nhau qua cuộc điện thoại.
kim amie ở tuổi mới lớn không thể chấp nhận được, em thấy xấu hổ và cảm thấy mình đang bị cậu chủ làm nhục.
nhưng vậy thì sao chứ? kim amie sẽ để tâm được bao lâu về những việc min yoongi đã làm với mình? khi mà cái thứ tình yêu mà em dành cho min yoongi nhiều đến mức đâm ra mù quáng.
cả hai, đều mù quáng, theo hai cách khác nhau.
buổi tối, min yoongi đã chờ đến giây phút này rất lâu rồi, chờ đến lúc được gõ cửa, được em mở ra cho vào.
đặt lên bàn cho em một ly sữa, có hơi khẩn trương nói.
"tao trồng hết rồi, có gì thì mày cứ ra xem, chỗ nào không hài lòng thì nói với tao, tao sẽ làm lại theo ý của mày."
kim amie chưa quen với việc cậu chủ đột nhiên lại như thế này, nhưng em chỉ biết gật đầu cho qua.
cả hai im lặng một lúc, min yoongi cũng chưa có ý định rời đi.
![](https://img.wattpad.com/cover/330973308-288-k892767.jpg)