Chương 3

616 31 0
                                    

.
..
...



Vào trong siêu thị, hai người đến khu đồ dùng sinh hoạt hàng ngày trước để chọn dép mang.

Becky nhìn mấy hàng dép đặt trên kệ từ trên xuống dưới, rồi cười nghiêng đầu hỏi Freen: "Con thích kiểu gì, màu gì?"

Freen thuận tay lấy xuống một đôi dép từ trên kệ hàng để xem xét, khóe môi cô giương lên chút độ cong, gian xảo hỏi ngược lại Becky: "Dì Bec, dì đoán xem con thích màu gì, kiểu gì?"

Becky khẽ mỉm cười, nhìn lướt từ trên xuống dưới rồi không phút chần chừ nào mà đưa tay lấy xuống một đôi dép đế bằng mang hình vẽ anime Totoro. Ở trước mặt Freen, nàng lắc lắc đôi dép trong tay, cười nói: "Dì đoán con thích kiểu này."

Freen nhìn chăm chăm đôi dép trong tay Becky, quả nhiên cô có phần giật mình. Cô nhận lấy đôi dép, vui vẻ nói: "Đôi này dễ thương ghê!" Dứt lời, cô ngẩng đầu, hai mắt long lanh hỏi Becky: "Dì Bec, sao dì đoán hay vậy?"

Nhìn vẻ mặt tươi cười có phần trẻ con của cô, Becky cũng cảm thấy có chút thoải mái, nên cũng chẳng ra vẻ bí ẩn gì, thẳng thắn bảo: "Khi bé mua quà sinh nhật cho con, dì có hỏi mẹ con rằng con thích gì, chị ấy nói con thích Totoro. Mới nãy dọn quần áo chung với con, thấy con có mấy cái áo thun hình Totoro, nên dì đoán là sở thích của con có lẽ không thay đổi."

Freen ôm dép líu lưỡi: "Chuyện lâu như vậy mà dì còn nhớ à."

Becky nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, chớp chớp mắt, đột nhiên ý cười càng thêm sâu sắc, ẩn ý bổ sung: "Chuyện liên quan đến con, không chỉ có mỗi chuyện này là dì nhớ đâu."

Dường như Freen đột nhiên nhớ ra gì đó, nụ cười thoắt cái cứng ngắc. Cô vội vàng giật lấy giỏ mua hàng trong tay Becky, bỏ dép vào trong giỏ xong, còn ra vẻ tự nhiên mà bước nhanh về phía trước, chuyển chủ đề, gọi với Becky: "Dì Bec, chúng ta đi mua những thứ khác thôi."

Nhìn bóng người lao đi của cô, Becky không nhịn được cười.
Hai người lại ở dừng ở khu đồ sinh hoạt hằng ngày một lúc lâu, mua cốc nước, dầu gội, sữa tắm, băng vệ sinh các loại, rồi mới chuyển tuyến sang khu rau quả tươi.

Lúc mua băng vệ sinh, Freen ít nhiều có phần ngượng ngùng xấu hổ. Tuy đã lớn thế này rồi, nhưng bình thường những thứ đồ này đều là bà Juhi mua giúp cô, đây là lần đầu tiên tự cô đi mua. Nhìn đám người lạ chọn trái nhìn phải, cô luôn cảm thấy lúng túng không tả được.

Becky thì rất thoải mái, trên dưới tỉ mỉ mà đánh giá từng hiệu, từng loại. Nàng đứng bên cạnh Freen, quay đầu liền nhìn thấy động tác rề rà của Freen, không cần nghĩ nhiều cũng hiểu được tâm tư thiếu nữ. Nàng vén tóc rũ xuống sang sau tai, dịu dàng hỏi Freen: "Bình thường con xài hiệu gì, mặt bông hay lưới?"

Lỗ tai trắng nõn xinh xắn lộ ở bên ngoài của Freen thoáng cái đỏ ửng. Do dự một lúc, cô mới nhỏ giọng trả lời Becky: "Sofy, mặt lưới."

Becky vẻ mặt dịu dàng, nàng sờ sờ lỗ tai nhỏ ửng đỏ của Freen, săn sóc bảo: "Dì nhớ rồi, sau này dì đi mua là được rồi." Dứt lời, nàng kỹ lưỡng phân biệt một lúc, từ trên kệ hàng cầm mấy túi dùng hàng ngày, mấy túi dùng ban ngày, thêm mấy túi ban đêm dài hơn, bỏ vào giỏ mua hàng mà Freen đang xách. Sau đó, nàng đưa tay vịn quai giỏ, cười nói: "Để dì xách cho."

[BHTT] Dư Sinh Vi Kỳ | FreenBecky | CoverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ