Chương 36: Tiệc rượu

12.5K 495 29
                                    

Không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, tuy rằng đêm qua chỉ ngủ được vài giờ, ngày hôm sau tinh thần lại tốt ngoài dự liệu, chẳng lẽ nói giấc ngủ trong mấy tiếng kia có chất lượng cao, nghĩ như vậy, tôi phát hiện mình thật quá không có tiền đồ rồi.

Buổi sáng nhận được điện thoại Ôn Hách, hắn nói cần gặp mặt tôi cùng bàn bạc, lại bị tôi cự tuyệt.

"Tôi trở về đã nghĩ lại, chuyện này mạo hiểm quá lớn, vạn nhất bị phát hiện, tôi liền phải ngồi tù, khi đó coi như có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng."

"Cậu có ý gì, đến bây giờ lại muốn bỏ gánh?" Ôn Hách ở đối diện luống cuống, thanh âm rõ ràng bị đề cao.

"Tôi lại chưa từng làm loại chuyện này, trong lòng đương nhiên không chắc chắn, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, anh có gia thế lớn, đến lúc đó khẳng định đẩy tôi đi gánh trách nhiệm, đời này của tôi liền xong rồi, vụ trao đổi này rất không có lời."

"A, có ý gì, năm trăm vạn thì muốn, phiêu lưu lại một chút cũng không muốn gánh, trên đời làm sao có loại chuyện tốt này? Đều đã là lúc nào rồi, cậu con mẹ nó còn làm trò với tôi?" Ôn Hách tức giận bộc phát, thanh âm thập phần không tốt.

"Chuyện này đặt vào ai mà không sợ hãi?"

Đầu bên kia điện thoại hô hấp có vẻ dồn dập, rõ ràng là tức đến khó thở rồi, nhưng Ôn Hách lại không dám quá nặng lời, hắn dịu khẩu khí, lại nói, "Cậu yên tâm, tôi khẳng định sẽ làm việc cẩn thận, hắn dù có hoài nghi cậu, cũng không tìm ra chứng cớ, hai ngày nữa tôi sẽ chuyển tiền, động tác bên cậu cũng phải nhanh một chút, không còn bao nhiêu thời gian nữa."

Khóe miệng tôi dẫn theo một tia cười lạnh. Có vài người, ngươi bày ra tư thái càng cao, hắn càng sợ ngươi đổi ý, người ta gọi là hèn hạ.

Ôn Hách, mày hại Ôn Dương có nhà không thể về, ép anh phải bán nhà của mẫu thân. Mày lại sau khi cướp đi hết thảy của Ôn Dương, hao hết tâm tư đưa anh vào chỗ chết, một chút đường lui cũng không chịu lưu. Mày đã dám làm đến tuyệt như vậy, thì phải gánh vác hậu quả xấu này, năm trăm vạn kia chỉ mới là món khai vị, tất cả những gì Ôn Dương gặp, sau này tao nhất định trả lại gấp trăm lần, bắt mày lĩnh hội cái gì mới chân chính gọi là bị cô lập.

Lựa chọn cái giá năm trăm vạn này, là tôi đã cân nhắc thật lâu, vừa có thể khiến cho Ôn Hách đau lòng không thôi, lại không đến mức khiến hắn muốn thối lui, nguồn tiền của Ôn Hách chỉ có hai loại, hoặc là từ công ty của cha hắn, hoặc là vốn ban đầu của mẫu thân, bất quá là cái nào đối với tôi cũng không ảnh hưởng, chỉ cần nhận đủ tiền là được.

Chờ nắm được năm trăm vạn này, tôi có thể mua lại căn biệt thự Ôn Dương đã bán.

Đó là trăn trở không dứt trong lòng Ôn Dương, đời trước Ôn Dương bị tôi ép đến lao tâm lao lực quá độ, không thể mua biệt thự về, bây giờ nhất định phải giúp anh bù lại cái tiếc nuối kia.

...

"Nghĩ cái gì vậy, đang trong giờ lại không làm việc?" Đang thất thần, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái cốc vẽ một khuôn mặt hoạt hình cười tươi.

Sam Trọng Thủy PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ