Khóe miệng tôi nhịn không được run rẩy, tôi thật sự là không thể tưởng tượng nổi Ôn Dương có thể làm ra loại sự tình này, so với tư thái hiện tại rõ ràng không có chút nào tương đồng, phỏng chừng bất luận người lợi hại cỡ nào, ngày bé đều có một đoạn lịch sử đen tối.
Kết quả chuyện này bị Quan Lỗi kể lại trên bàn ăn, mọi người ồn ào, tỏ vẻ nhìn không ra, Ôn Đại lão bản còn có một mặt hào hùng bất kham như vậy.
Tôi cúi đầu, bả vai co rút, có lẽ bởi vì đó là Ôn Dương, mới biến thành càng hài hước.
Ôn Dương mang cho tôi một cốc nước: "Muốn cười thì cứ cười, đừng để bị sặc."
Tôi ngẩng đầu nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của anh, cảm giác thật sự là tương phản quá lớn, ý cười mới vừa áp chế được lại dâng lên, tôi cố nhịn nói: "Xin lỗi, thật sự là hiểu biết chưa đủ đối với Ôn lão bản, ngài khi còn bé thật sự là rất khí phách."
Ôn Dương giữ vẻ mặt bình tĩnh xoay người, nhìn Quan Lỗi đang cười xấu xa ở đối diện: "Con trai khi còn bé bướng bỉnh chút cũng coi như bình thường, nhưng có người mười hai tuổi trộm áo ngực của dì giấu trong tủ quần áo, so ra mà nói, tôi đây vẫn không tính là cái chuyện kinh thiên động địa gì."
Ha ha ha —— người trên bàn cười đến nghiêng ngả, có vị ngã vào người bên cạnh, có vị nằm dài xuống bàn cười đến ứa nước mắt.
Quan Lỗi vẻ mặt suy sụp, phỏng chừng cũng đã quên mất, lịch sử đen tối của mình, Ôn Dương thân là phát tiểu không thể nào lại không biết? Giao tình cùng cởi truồng lớn lên, nếu là vạch ra điểm yếu của nhau, sao tránh được kết cục lưỡng bại câu thương.
Người trên bàn còn đang cười, chuông cửa liền vang lên, Quan Lỗi nhấc mông đứng dậy, "Tôi đi mở!"
Lập tức giống như chạy trốn phi ra bên ngoài, vị này còn biết xấu hổ, người trên bàn người cười càng lớn hơn, thể diện ông chủ này coi như hòan toàn vứt bỏ rồi.
Mọi người tiếp tục ăn, có thể là phấn đấu lâu như vậy, rốt cục đã giải quyết xong một đoạn tâm sự, ai cũng rất thoải mái, không khí có vẻ không tồi.
Nhưng là qua nửa ngày, vẫn không thấy Quan Lỗi trở về.
Tôi có chút khó hiểu, quay đầu nói với Ôn Dương: "Em đi qua nhìn xem."
Chỉ thấy Quan Lỗi nói với người ngoài cửa: "Không phải người quen của Thạch Sam? Cô cứ vào trong chờ đi, tôi bảo Ôn Dương lấy cho cô."
Chờ đến gần, nhìn thấy Dương Huyên vẻ mặt xấu hổ đứng ở bên ngoài xua tay với Quan Lỗi nói không cần. Tôi đi qua, hỏi: "Làm sao vậy?"
Dương Huyên nhìn thấy tôi thở phào một hơi: "Tôi và bạn cùng làm bánh chẻo, cô ấy là người phương bắc, muốn ăn tương du, trong nhà lại không có, cho nên muốn sang đây mượn dùng."
Nói xong có vẻ xấu hổ, "Bỏ đi, tôi vẫn là xuống dưới mua vậy."
Tôi cười nói: "Vào đi, đây là đồng nghiệp của Ôn Dương, tôi lập tức lấy cho cô."
BẠN ĐANG ĐỌC
Sam Trọng Thủy Phúc
RomanceTác giả: Trọng Khâu Số chương: 94 + 4 Phiên Ngoại Thể loại: Trọng sinh, tình hữu độc chung, đô thị tình duyên, ôn nhu công x bệnh tâm thần thụ, ngược tâm, HE. Nhân vật chính: Ôn Dương x Thạch Sam Nhân vật phụ: Giang Ninh, Quan Lỗi, Dương Huyên Edit...