Chương 17: Soi mói
Khi Biên Bá Hiền vào phòng vệ sinh tháo nước vẫn còn cảm thấy mặt nóng lên, như vậy là sao? Phác Xán Liệt cứ như đổi tính vậy, trước không phải là rất đúng mực, không nói tục, đề cao vệ sinh, đòi làm công dân tốt của xã hội chủ nghĩa à? Sao ngủ một giấc xong liền biến thành người khác thế.
Lần tháo nước này hơi lâu, dù gì cũng đã nhịn suốt cả đêm rồi. Giọt cuối cùng rơi xuống bồn cầu, đỡ cậu em rung hai cái, đột nhiên thấy đau đau. Không phải đau đầu mà là bảo bối của hắn đau.
Cúi đầu nhìn xuống, đỏ rồi, vài chỗ còn có vẻ như bị xước da. Biên Bá Hiền hơi hoảng, hắn tháo mạnh quá hả. Bắn liên tục có thể khiến nòng súng bị ma sát đỏ lên, nóng lên? Đây chính là ví dụ thực tế của việc ma sát sinh nhiệt?
Còn đang ngơ ngác thì cửa phòng vệ sinh đột nhiên mở ra. Biên Bá Hiền cũng không kịp nhét cậu em vào trong quần, Phác Xán Liệt ở cửa đã vứt cái gì đó vào. Hắn mau mắn rút cái tay đang đỡ bảo bối ra, mặc cho thứ đang mềm nhũn rủ xuống, cuống quýt tiếp lấy.
"Dùng tốt lắm." Phác Xán Liệt vứt lại một câu rồi không nhìn thêm, đóng cửa lại rồi đi ra ngoài.
Biên Bá Hiền liếc nhìn hướng dẫn sử dụng, là thuốc mỡ giảm nhiệt tiêu sưng. Hắn hơi ngơ ngác, Phác Xán Liệt sao lại biết hắn cần thứ này? Có chút ngại ngùng, lại có chút lúng túng. Sau đó bắt đầu nghi ngờ có phải Phác Xán Liệt có tật xấu gì không, ví dụ như nhìn trộm gì gì đó. Anh ta chắc chắn đã nhân lúc hắn ngủ mà kéo quần lót mình ra nhìn rồi. Nếu không sao anh ta biết được chuyện này?
Nhưng Phác Xán Liệt làm vậy làm gì?
Biên Bá Hiền ngơ ra, mau chóng bôi thuốc vào chỗ đó rồi ra ngoài cửa chặn Phác Xán Liệt lại. Vì dậy muộn nên Phác Xán Liệt đang bận bịu bày hàng.
"Sao anh biết tôi cần thuốc này?"
Biên Bá Hiền lấy một quả táo chà chà vào áo rồi đưa thẳng lên miệng. Phác Xán Liệt nhìn thấy liền cau mày, chộp lấy quả táo cho vào vòi nước rửa một hồi rồi mới nhét lại vào tay Biên Bá Hiền.
Xí, Biên Bá Hiền thầm lườm một cái.
"Tối hôm qua cậu đi vệ sinh nhiều quá đấy." Phác Xán Liệt thuận miệng nói bừa.
"Ồ." Biên Bá Hiền ăn đến nước quả bắn tứ phía, "Mấy lần?"
Phác Xán Liệt quay đầu lại liếc hắn một cái, "Chắc tầm bảy, tám lần."
Shhh, Biên Bá Hiền bấm tay tính, tần suất thế này thì một tiếng một lần. Không ngờ hắn uống say rồi còn mắc bệnh tiểu rắt nữa, như vậy không phải dấu hiệu thận yếu sao? Cái này sao đàn ông chấp nhận được.
Nghĩ vậy, Biên Bá Hiền cảm thấy hơi xấu hổ, lại hơi lúng túng. Nhưng vừa nghĩ lại, lúc Phác Xán Liệt đưa thuốc cho hắn có nói dùng tốt lắm, như vậy tức là anh ta dùng thử trước rồi? Nghĩ vậy, tâm trạng Biên Bá Hiền liền sáng bừng lên.
Hắn cảm thấy cái tên Phác Xán Liệt này cũng khá tốt, không chỉ mua thuốc cho hắn mà còn cố ý lộ tật để an ủi hắn, đúng là đã tốn nhiều tâm sức rồi. Đã vậy thì món nợ ngày trước thôi thì xóa bỏ cũng được.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ChanBaek] [Cường Cường] Bĩ cảnh
FanficTác giả: Weibo@蛋糕味面包i //// tieba@蹲街式054 Link gốc: http://tieba.baidu.com/p/4326754554 Chuyển ngữ: Liêu Fic chuyển ngữ có sự cho phép của tác giả, đăng full tại https://ryurolan96.wordpress.com