60.Đấm

407 30 1
                                    


Ngày hôm sau, Nhất Hạ cùng Thẩm Võ quay trở lại công ty đi làm. 

Nhất Hạ người còn có điểm hỗn độn, mới vừa ngồi xuống muốn sửa sang lại băng vải quấn trên cổ, liền nghe được tiếng chanh chua. 

“Nha, lão thần tử nhà chúng ta rốt cuộc ‘ chịu ’ trở về đi làm?” 

Từ “chịu” nói đặc biệt nhấn mạnh, không cần ngẩng đầu, cũng biết chính là mụ phù thủy. 

Lại tới nữa…… 

Nhất Hạ thân thể không khoẻ, tội liên đới ngồi đến không được tự nhiên, không lý sự với cô. 

Bên cạnh Thẩm Võ bất bình, đứng lên, hỏi: “Hiện tại có phải hay không bị bệnh xin nghỉ đều không cho a?” 

Mụ phù thủy khoanh tay trước ngực, khinh miệt trên dưới quét Thẩm Võ: “Là thật sự bị bệnh mới được a, nếu là sắp đặt……” 

Còn chưa nói xong, một nữ đồng nghiệp có vai vế nhiều năm đã trở lại, cầm folder “bang” trên bàn, hấp dẫn lực chú ý của mọi người, nói tiếp: “Có phải hay không sắp đặt……” 

Nữ đồng nghiệp ngước mắt nhìn mụ phù thủy một cái, rũ mắt nói: “Đều phải để tiện nhân mắng chết……” 

Mụ phù thủy mặt ngẩn ra. 

“…… Ngươi!” Phát hỏa, quay mặt lại, đối với nữ đồng nghiệp kia: “Ngươi mắng ai là tiện nhân?” 

Kia nữ đồng nghiệp nhấc mắt, giống như hơi kinh ngạc nhìn mụ. 

Mọi người đều hé mắt, nhìn mụ. 

Mụ thừa nhận mình muốn mắng chửi người? 

Này không phải giống như chính mụ tự nhận là tiện nhân sao? 

Mụ phù thủy tức quá, liếc mắt trừng mọi người một cái, vung tay lên, nhấc cao bước chân, bỏ đi. 

“Nga ~~~~” 

Mọi người hoan hô. 

Nhất Hạ rất cảm kích, đỡ ghế đứng lên muốn cảm ơn cô, Thẩm Võ vỗ bả vai nữ đồng nghiệp, nói: “Di tỷ, uy vũ a.” 

“Đương nhiên.” Di tỷ vỗ tay hắn, ghê gớm nói: “Lão nương cũng không tin, dựa vào vai vế nhiều năm như vậy, lão nương trị không được miệng tiện tinh này?” 

Di tỷ đối Nhất Hạ: “Ngươi yên tâm a, ba ngày nghỉ bệnh, mấy ngày nghỉ đông còn lại, ta giúp ngươi báo lên, tính toán ngươi còn thừa vài ngày, không lo.” 

Nhất Hạ đạm cười. 

Văn phòng hưng phấn như có lửa. 

Tất cả mọi người đều quấn lấy Di tỷ nói muốn thế nào được nghỉ dài hạn, Nhất Hạ đỡ ghế dựa đứng lên, lấy ly, hướng phòng trà đi vào. 

Giữa trưa ra ngoài, Nhất Hạ mua thuốc tiêu viêm cùng thuốc giảm đau, Thẩm Võ hỏi lấy dùng làm gì vậy, Nhất Hạ ngượng ngùng nói, xấu hổ. 

“Ngươi không nên hỏi.” 

Nhất Hạ cùng hắn đi ra khỏi tiệm thuốc, Thẩm Võ mới vừa mở miệng, bả vai đột nhiên bị người vỗ một cái, bị hai hung thần áp sát đẩy mạnh vào ngõ nhỏ. 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ