139.Ngạc nhiên

258 18 3
                                    


Sắc mặt Cố Gia rất nhanh trở lại bình thường. 

Hắn liếc Thi Viêm, lại liếc Cổ Nhạc, xem mặt đoán ý một phen, cuối cùng, bình tĩnh cười nhạo. 

Hắn tiến lên, đứng ở trước mặt Nhất Hạ, ghé sát vào y, ý tứ có điểm giễu cợt, không đứng đắn hỏi: “Đã chịu trở lại?” 

Nhất Hạ chớp mắt, thấy hắn dán lại gần như vậy, theo bản năng liền giơ tay đẩy ngực hắn một cái, cằm khẽ nhếch: “Còn không phải tại cậu!” 

Này nghe tựa chứa đầy ý vị oán giận làm cho tất cả mọi người ngẩn ra. 

Ngữ khí Nhất Hạ kỳ thật cũng không mang ý làm nũng. 

Nhưng là, mọi người lại không nghe được vậy. 

Có kinh ngạc, có nghi kỵ, có nghi hoặc. 

Nhất Hạ đột nhiên ý thức được, ngậm miệng. 

Trong một cái chớp mắt, Nhất Hạ liền cảm thấy xấu hổ. 

Như là nói trắng ra mình vẫn luôn ở chỗ Cố Gia, chỉ là hiện tại mới trở về nhà mẹ đẻ. 

Nhưng, đây là hiểu lầm. 

“Phải ~ tôi sai.” Nhìn đến Cổ Nhạc cùng Thi Viêm sắc mặt khó coi đến bạo, trong lòng Cố Gia thật sự sung sướng vô cùng. 

Hắn một tay ôm eo Nhất Hạ, ở bên tai Nhất Hạ: “Tôi bồi tội, tôi phụ trách đưa anh trở về, ân?” 

Nhất Hạ cũng không có biện pháp đối những người khác giải thích. Bởi vì mọi người đều đi cùng huề quyến tới, mình nếu giải thích, sẽ có vẻ thực buồn cười. 

Nhiệt nhiệt hơi thở phun ở trên mặt. 

Nhất Hạ bất mãn giương mắt liếc Cố Gia, thấy hắn cười đến hư, khuỷu tay Nhất Hạ liền trực tiếp húc vào hắn. 

Cố Gia làm bộ ăn đau lui lại, hắn thấy Nhất Hạ đi về phía cửa, đắc thắng treo lên tươi cười nơi khóe miệng. 

Hắn thực phong tao mà đối Liền Tử vẫy tay chào, bước ra ngoài, đuổi theo Nhất Hạ. 

Cố Gia thật sự ngoan ngoãn đem Nhất Hạ về đến dưới lầu nhà Nhất Hạ. 

Xe mới vừa dừng lại, Cố Gia thấy Nhất Hạ vẻ mặt hờn dỗi, nghĩ đến cười, cánh tay hướng lưng ghế sau vô một cái, tiến lại định hôn y. 

Nhất Hạ trực tiếp đẩy mặt hắn ra. 

Kỳ thật lực độ rất nhỏ. Không đủ để làm Cố Gia nghiêng mặt đi, bất quá Cố Gia tươi cười chợt tắt, cuối cùng, thấy Nhất Hạ nhìn chằm chằm vào mình, hắn nhíu mày, hỏi Nhất Hạ: “Làm sao?” 

“Cậu muốn làm sao?” Nhất Hạ rõ ràng tâm tình không tốt. 

Y giận đối Cố Gia: “Tôi bảo cậu hôn tôi sao?” 

“Chính là hôm đó anh cũng không bảo tôi thượng anh a?” Cố Gia thối lui oán giận: “Sau đó anh còn không phải thực phóng đãng.” 

Nhất Hạ phát hỏa. 

Vốn dĩ ở đó mất mặt xấu hổ trở về cũng đã phát hỏa, hôm nay gặp được hai người kia mỗi người phong lưu lại càng phát hỏa, cố tình Cố Gia còn muốn chọc giận y! 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ