75.Tả hữu

361 23 2
                                    


Cố Gia buổi tối đối Nhất Hạ nhắc nhở một trận mới chịu ra cửa. Bởi vì Nhất Hạ có tiền án, Cố Gia sợ y lại sẽ trộm đi ra ngoài, lúc gần đi mở khóa phòng trộm, Nhất Hạ tức giận, ở nhà tìm việc làm. 

Nhất Hạ đem khăn trải giường trong phòng Cố Gia thay đổi. 

Y đem tất cả chăn màn này nọ cần giặt bỏ vào máy giặt. 

Y đem máy hút bụi dọn ra, chuẩn bị quét tước nhà cửa, đồ vật dọn gọn lại định mở máy ra dọn dẹp, cửa đột nhiên truyền đến tiếng mở khóa làm y ngẩn ra. 

Đã trở lại? Lúc này mới đi được bao lâu? 

Nhất Hạ ngẩng đầu xem thời gian, cảm thấy kỳ quái, hướng cửa đi đến, thuận miệng: “Có phải quên cái gì hay không?” 

Khóa phòng trộm bị kéo ra, Nhất Hạ mở cửa, nhìn đến người đứng ở bên ngoài, ngẩn ra. 

Ngọc lão thái thái bên kia, A Thường nhận được điện thoại. 

Ngọc lão thái thái lúc này đang lẳng lặng nằm ngửa trên giường, ngủ, một đầu tóc bạc ngâm trong nước thuốc, nữ nhân trẻ tuổi giúp bà gội đầu nhẹ nhàng mát xa. 

A Thường hướng lão thái thái đi tới. Hắn lẳng lặng đứng ở một bên, thẳng đến khi lão thái thái nhìn, hắn lúc này mới mở miệng. “Người đã bị đưa đi rồi.” 

Lão thái thái không trả lời. Lại nhắm mắt thư giãn. 

A Thường nhìn Lộ Thẩm đang bày biện điểm tâm lên bàn trà, thấy Lộc Thẩm vẻ mặt tâm sự nặng nề, A Thường mở miệng, đối lão thái thái: “Tiểu thiếu gia đánh người trọng thương, bên kia đem người tiếp đi sợ là sẽ tra tấn thật sự thảm.” 

Lộc Thẩm tay run lên. 

Ngọc lão thái thái nghe được, chậm rãi mở mắt, nói: “Liên quan gì đến chúng ta?” 

Ngọc lão thái thái khởi tay ý bảo muốn ngồi lên, nữ nhân vội vàng rửa sạch nước thuốc rồi lấy khăn lông bao tóc lại giúp lão thái thái rồi đỡ bà ngồi dậy, Ngọc lão thái thái được nâng dậy, đi đến trước gương ngồi xuống, nữ nhân thuần thục giúp bà làm tóc, sau đó lo lắng, muốn đem tóc bà quấn lên. 

“Không cần, ngươi đi ra ngoài.” Ngọc lão thái thái nhàn nhạt nói: “A Lộc lại đây, giúp ta đem quấn tóc lên.” 

Nữ nhân vội vàng thả mái tóc lão thái thái xuống. 

Nữ nhân đối lão thái thái gật gật đầu, sau đó rời đi. 

Lộc Thẩm đi tới, đứng ở phía sau lão thái thái, tiếp nhận lược do lão thái thái đưa cho, nhẹ nhàng, giúp lão thái thái chải tóc. 

Lão thái thái xuyên qua gương lẳng lặng nhìn bà. 

Cuối cùng, lão thái thái hỏi: “Còn sinh khí sao?” 

Động tác trên tay Lộc Thẩm dừng lại, cuối cùng, lắc đầu. 

Lão thái thái nhìn chính mình trong gương, thở dài một hơi. 

“Ta biết ngươi suy nghĩ cái gì, Hạo đã chết, ngươi nhìn đến King như vậy thực đau lòng.” 

Lộc Thẩm gật đầu, nói: “Tôi hôm đó thật nóng nảy……” 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ