85.Đối thoại

322 21 0
                                    


Cố Gia chạy về đến đảo, trống không. 

Hắn đem nhà ở lục soát một lần, tìm không thấy người, phát hiện ở trên giường có tờ giấy nhắn lại, thực sinh khí. 

Hắn đem tờ giấy xé nát. 

Không dám chậm trễ thời gian, hắn lập tức liền đuổi trở về, đến khi đặt chân đến bệnh viện, nhìn đến Thi Viêm đứng ở bên ngoài phòng bệnh, thực ngoài ý muốn.

“Đến đây lúc nào?” 

“Vừa tới.” 

Thi Viêm hôm nay mặc một cái áo sơmi màu xám, quần tây đen, tay áo sắn lên, bề ngoài tương đối tùy ý, dựa lên tường, lại khiến cho mấy hộ sĩ đi ngang qua để ý. 

Bệnh viện không cho phép hút thuốc. 

Thi Viêm thực không thú vị đứng đó, cuối cùng, đi đến một bên ghế ngồi xuống. 

Bùi lão ở bên trong phòng bệnh. 

Thi Viêm chỉ là đứng tiếp khách.

Làm tiểu bối, tẫn tẫn lễ nghĩa, cho nên chỉ là đi vào tùy tiện hàn huyên vài câu, liền rất thức thời mà đi ra, để lão nhân gia ở bên trong trò chuyện. 

Cố Gia nhìn hắn thật lâu. 

Cuối cùng, cậu cũng đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống. 

Cố Gia nhớ tới tờ giấy kia liền nổi giận. 

Cậu đang nghĩ xem đại thúc lúc này khả năng ở đâu, Thi Viêm đột nhiên: “Tra ra là ai làm chưa?” 

Cố Gia nhăn mày, nhìn về phía hắn. 

Khuôn mặt hoàn mỹ tựa đao khắc không có biểu tình gì, không thể nói quan tâm, Cố Gia nghĩ nghĩ, nói: “Nguyên lai ngươi nhận thức kỷ Nhất Hạ.” 

Thi Viêm thực hiển nhiên ngẩn ra. 

“Nhận thức.” Hắn tay sờ đến túi quần, nhưng là nghĩ đến bệnh viện không thể hút thuốc, hắn thực bất đắc dĩ buông tay xuống, nói: “Lúc trước có đến một công ty làm quản lý (thấp kém nhất là viên chức nhỏ), là đồng nghiệp của y.” 

“Sao chưa từng nghe ngươi nhắc qua?” 

Cố Gia hỏi. 

Thi Viêm liếc cậu, ha hả cười, nói: “Ngươi cũng chưa từng nói với ta ngươi quen y a.” 

Thi Viêm đưa ra đáp án này khiến Cố Gia không phải thực vừa lòng. 

Đại thúc đã từng nhắc qua Thi Viêm. 

Ngữ khí đó, Cố Gia cơ hồ có thể khẳng định, giữa đại thúc cùng Thi Viêm đã phát sinh chuyện gì đó. 

“Y chính là người ta từng nói với người, là người ta luôn muốn tìm.” Cố Gia đối Thi Viêm xem mặt đoán ý, nói: “Ta vừa trở về không lâu, liền gặp lại y.” 

Thi Viêm không có gì phản ứng đặc biệt, nhíu mày cười, thuận miệng hỏi: “Kia kế tiếp ngươi có phải cứ để người ta chơi đùa hay không cho?” 

Thi Viêm lời này là chê cười. 

Ha hả hai tiếng, như là cảm thấy rất thú vị, lại giống như đang cười Cố Gia chấp nhất cùng ấu trĩ, ngữ khí mang vẻ trêu chọc. Đồng thời, trong lời nói, lại dùng từ ngươi, mà không phải các ngươi. 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ