109.Họa tới

253 13 3
                                    


Nhất Hạ gật đầu. 

“Anh……” Cố Gia không còn lời nào, hắn tức giận lớn tiếng: “Anh hiện tại nhìn xem thế nào? Mặc kệ mình để bọn họ thay phiên thượng sao? Anh có phải ngốc hay không?” 

Nhất Hạ giật mình, nhìn chung quanh. Quả nhiên, tất cả mọi người đều nhìn qua, đều đánh giá y. 

Khó chịu, tự trong lòng sinh. Áp lực, bức cho Nhất Hạ cơ hồ khó nén xuống. Nhất Hạ vô pháp nhìn thẳng vào vấn đề này. Cái này nguyên bản chỉ là khẽ chạm sẽ đau, nhưng là hiện tại đã thối rữa đến tận tâm, lại không có cách nào giải quyết vấn đề. 

Y thấy cậu muốn kéo mình trở về, y tránh ra lui một bước, thiếu chút nữa cắm sai chân ngã xuống tay vịn thang máy. 

Y được Cố Gia đột nhiên giữ lấy, lại tựa điên rồi mạnh mẽ đẩy Cố Gia ra.  Y sửa lại đi thang bộ. 

Y bước chân thực mau, tựa như đi theo phía sau chính là mãnh thú ăn thịt người, lại bị Cố Gia đuổi theo, bị ngăn góc nghỉ cầu thang. 

“Cậu muốn thế nào?” Nhất Hạ ngước mắt, thấy hắn lại muốn bắt mình, lập tức liền hất tay cậu ra, nói: “Cậu rốt cuộc muốn thế nào?” 

“Muốn anh tự yêu thương bản thân một chút!” 

Nhất Hạ cười. Có điểm cuồng loạn. 

Bởi vì Cố Gia luôn như vậy, luôn muốn đem một y vô pháp thay đổi hiện thực đặt lên bàn, luôn muốn y nan kham. 

“Tự yêu……” Nhất Hạ lắc đầu, ngước mắt: “Như thế nào là tự yêu?” 

“Cùng cậu trở về chính là tự yêu thương mình? Sau đó bị cậu nhốt tại trong phòng, mỗi ngày cũng chỉ có mình cậu?” Nhất Hạ nói thật lớn, rống giận: “Cậu nâng mình lên cao như vậy, kỳ thật cậu cùng bọn họ có cái gì khác nhau?” 

“Không phải nga, có khác nhau……” Nhất Hạ đột nhiên ý thức được cái gì, liếc về phía cậu: “Ít nhất, bọn họ sẽ không thượng xong còn đối tôi thuyết giáo, nói cho tôi biết con người của tôi có bao nhiêu dơ có bao nhiêu nhớp nhúa!” 

Nhất Hạ đẩy Cố Gia ra chạy vội đi xuống. 

Nhưng là y ra cửa lớn lại không thể thuận lợi đi ra khỏi cửa bệnh viện. Y bị Cố Gia bắt được, bị kéo trở về, bị ôm chặt lấy. 

Tuổi đã lớn, lại cùng một người tuổi trẻ ở kia liều mạng xô đẩy, dẫn tới vô số người ghé mắt. 

Nhất Hạ tức muốn hộc máu, cánh tay duy nhất có thể động đậy liền đấm lên lưng Cố Gia. 

Cố Gia quá cao lớn. Lực lượng cách xa hòa khí không đúng, khiến cho một ít người dừng bước chân. 

Bọn họ hai mặt nhìn nhau. Tất cả mọi người đều cảm thấy: Này hẳn là đánh nhau đi? Bọn họ cũng đang lo lắng định gọi cảnh sát. 

Nhưng là, không nghĩ, Nhất Hạ đột nhiên không ngờ tới mà tặng cậu một cái cốc đầu, mọi người cả kinh, Cố Gia hô to, Nhất Hạ tự do, tránh ra. 

“Ôi……” Cố Gia đau đến không nhịn được, ngoan xoa đầu, lui một bước ngẩng đầu: “Anh ngày thường đều đối Kỷ Hạo như vậy sao?” 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ