20.Vô đề

580 41 2
                                    

Kim đồng hồ chỉ 10h, chuông cửa nhà Nhất Hạ bị ấn vang, đợi lâu không thấy phản ứng, Cố Gia còn định ấn thêm, cửa đột nhiên bị mở ra. 

Cố Gia không thèm để ý liếc mắt một cái, bị Liền Tử dọa ngẩn ra. 

Liền Tử đẩy đẩy kính râm chà bá trên mặt, đem khẩu trang kéo kéo chỉnh lại, ở phía sau cửa hỏi: “Tìm ai?” 

Cố Gia hướng bên trong nhìn lại.

Liền Tử chắn trước mặt cậu, thấy cậu một thân soái khí, không giống như là người xấu, lại hỏi: “Tìm ai?” 

“Xử nam đâu?” 

Liền Tử sửng sốt, mi nhăn lại: “Gì?” 

Cố Gia thật đúng là thành thật lại không khách khí, đẩy cô ra thẳng tiến vào bên trong. 

Liền Tử không phải người dễ nói chuyện. 

Nàng nhấc mắt vừa muốn mở miệng, Cố Gia hướng phía trong đánh giá đột nhiên xoay người lại, hỏi: “Đại thúc đâu?” 

Đại thúc? 

Liền Tử lại sửng sốt. 

Trong phòng này có thể xưng được từ đại thúc cũng chỉ có Nhất Hạ. 

“Tìm Nhất Hạ?” Liền Tử bắt đầu đánh giá người trước mắt này. 

Cao lớn, vạm vỡ, nhấc tay hữu lực, hai mắt có thần. 

Liền Tử nhíu mày. 

Liền Tử suy nghĩ xem Nhất Hạ sao lại chọc chúng người như vậy, Cố Gia phát hiện Liền Tử đánh giá hắn, thả lỏng chính mình, liếc Liền Tử một chút. 

Cái nhìn thoáng này, rất có sát khí. 

Liền Tử tuy rằng mang kính râm, thế nhưng cũng không tự giác mà chuyển mắt sang chỗ khác. 

Người này lợi hại. 

Liền Tử mặc kệ. 

Liền Tử ngoắc ngoắc ngón tay, muốn Cố Gia theo cô đi vào. 

Cô đi đến trước cửa phòng Kỷ Hạo, gõ hai tiếng, trong phòng không có động tĩnh, cô vặn khóa cửa đẩy một cái, vừa nhìn thấy bên trong, đứng hình. 

Nhất Hạ cùng Kỷ Hạo đều đang ngủ. 

Áo ngủ quần ngủ của Kỷ Hạo vứt trên mặt đất. 

Trên giường, Nhất Hạ nghiêng người chống đỡ Kỷ Hạo, Kỷ Hạo vùi đầu vào cổ Nhất Hạ, ôm Nhất Hạ, cơ tay rắn chắc lộ ra bên ngoài, trên người chăn gần như che đến eo, một giường hỗn độn. 

Như vậy cảnh tượng, tựa như……

Liền Tử hai tròng mắt chuyển hướng Cố Gia. 

Mặc cho ai nhìn đến đều bị cảnh tượng làm cho ngạc nhiên, Liền Tử còn không chạy tới kịp mở cửa phòng tiễn khách, Cố Gia cũng đã tự mình xoay người. 

Một câu còn chưa kịp nói, Cố Gia lập tức hướng cửa chính bỏ đi. 

Liền Tử không kịp chạy ra tiễn khách, cửa “Phanh” một tiếng, trực tiếp đóng lại. 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ