106.Điện báo

288 14 1
                                    


Buổi sáng. 

Cổ Nhạc dậy không thấy Nhất Hạ, rửa mặt xong“mộng du”  đi từ trên lầu xuống dưới. Hắn quần áo lộn xộn, khuôn mặt tựa như trứng gà lột vỏ, ngã xuống sô pha, giống như tiểu hài tử, cuộn tròn gối vào chân Nhất Hạ, lại ngủ. 

“Nha, tìm chủ nào?” Tuy rằng A Lộ sớm đã quen Cổ Nhạc mất hình tượng, nhưng hiện tại nhìn đến, hắn vẫn không khỏi cảm thấy kinh ngạc giễu cợt. 

Thi Viêm ngồi ở một bên đọc báo nghe vậy liếc A Lộ một cái. 

Vừa thấy Cổ Nhạc liền nhớ tới tối hôm qua châm chọc cười nhạo, Nhất Hạ không thích hắn, tức giận vỗ vỗ khuôn mặt như thiên sứ đang phùng mang của Cổ, nói: “Đứng lên.” 

Cổ Nhạc không để ý đến y. 

“Mau đứng lên.” 

Cổ Nhạc mắt điếc tai ngơ, chôn mặt ở trên bụng Nhất Hạ cọ cọ. 

Nhất Hạ chớp mắt. 

Y muốn mắng người, nhưng nghĩ đến dùng tài hùng biện không bằng động thủ, y chống ngang lưng Cổ Nhạc đẩy lên, chính là vừa mới buông tay, Cổ Nhạc lại đảo người nhào vào trong lòng ngực y. 

Nhất Hạ phát hỏa. Y mới vừa mở miệng, nhưng không có cơ hội nói, bởi vì, người hầu đã đi tới, nói bữa sáng đã chuẩn bị xong. 

“Nga.” A Lộ đáp một tiếng, đầu tiên đi vào nhà ăn. Thi Viêm buông báo, đối Nhất Hạ ý bảo đi thôi. 

Nhất Hạ nhẹ nhàng nhéo lỗ tai Cổ Nhạc, thấy Cổ Nhạc không phản ứng, nói: “Ăn bữa sáng, nhanh lên.” 

“…… Ăn cái gì……” Cổ Nhạc sâu kín. 

Nhất Hạ tức giận nghiêng người, một tay đặt ở lưng ghế sô pja, quay đầu về phía nhà ăn cao giọng hỏi A Lộ: “Hôm nay buổi sáng ăn cái gì?” 

“Ân?” A Lộ đang nhai thức ăn mở miệng. 

Hắn nhấc tay, đếm: “Bánh mì, sữa bò, món xào, bánh quẩy, còn có……” 

Hắn nhìn bàn ăn vừa thấy: “Cháo yến mạch.” 

“Cậu nghe được chưa? Mau đứng lên.” Nhất Hạ thúc giục Cổ Nhạc. 

“…… Tôi muốn ăn trứng ốp la lòng đào……” Cổ Nhạc chôn mặt, lại cọ cọ. 

Cơn giận của Nhất Hạ đều bị hắn cọ ra. Nhất Hạ nén cơn tức xuống, nói: “Không có trứng ốp la lòng đào.” 

“…… Tôi muốn ăn trứng ốp la lòng đào ……” 

“Không phải đã nói sao? Không có trứng ốp la lòng đào.” 

“…… Vậy làm cho tôi ……” 

“Không làm.” 

“…… Tôi muốn ăn làm ……” 

“Nói không làm chính là không làm!” 

Khuôn mặt Cổ Nhạc tựa như búp bê sứ phồng lên. 

Hắn thanh âm như thể nửa chết nửa sống, oán giận lẩm bẩm: “…… Anh khiến tôi làm lụng vất vả cả đêm, làm có trái trứng ốp la lòng đào cũng không chịu làm cho tôi tẩm bổ một chút sao……” 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ