100.Gây trở ngại...

284 22 0
                                    


Biểu tình trên mặt Cổ Nhạc rõ ràng biến hóa. 

Hắn nguyên bản muốn hôn lên Nhất Hạ động tác hoàn toàn dừng lại. 

Nhất Hạ thấy Cổ Nhạc vẫn luôn quan sát mình, có điểm không hiểu ra sao, hỏi: “Làm sao vậy?” 

Khóe miệng Cổ Nhạc giơ lên. 

Hắn hỏi: “Ngươi có biết Lỗ Công là ai hay không?” 

Nhất Hạ đôi mắt chớp chớp, không có trả lời. 

Cổ Nhạc thấy y như vậy, cái trán đặt lên trán y, lại hỏi: “Vậy ngươi có biết KING là ai hay không?” 

Nhất Hạ vẫn không có trả lời. 

Nhất Hạ không biết hắn đây là có ý tứ gì, nghi hoặc, đề phòng nhìn hắn. 

Khóe miệng Cổ Nhạc kéo ra, đứng dậy bước ra khỏi bể tắm, lấy khăn lông quấn quanh eo mình, đi ra ngoài. 

Nhất Hạ khó hiểu. 

Nhất Hạ nhìn theo hắn đi ra ngoài, thả lỏng xuống, mềm oặt dựa vào bên cạnh ao. 

Nhất Hạ đột nhiên cảm thấy rất mệt. 

Y bò lại gần chỗ cửa sổ sát đất, xoay người lại, hai tay ghé vào bên cạnh bể tắm. 

Nơi này treo mành. Nằm bên cạnh tấm mành bể tắm, chỉ để lại độ cao cỡ một cánh tay. 

Y nhìn ngoài cửa sổ, nhìn bên ngoài lặng im, cuối cùng, nhắm hai mắt lại. 

Y muốn ở tranh thủ trước khi Cổ Nhạc trở về thoáng nghỉ ngơi một chút. 

Y muốn dưỡng dưỡng thần, bởi vì trong khoảng thời gian này y thật sự rất mệt. 

Nhất Hạ không dự đoán được mình ngủ mất. 

Y sau đó có một giấc mơ thực hỗn loạn, mơ thấy rất nhiều đứ trẻ đang chơi, mơ thấy mình đang ngồi ở trường ghế trong công viên nhỏ. 

“Ký chỗ này.” Bàn tay nhỏ tròn chỉ vào tờ giấy tác nghiệp. 

Nhất Hạ mơ thấy mình ký xuống một chữ Hạ. 

Nhất Hạ nhìn thấy tiểu hài tử đang cười, cười đến thực vui vẻ, còn “Ba” y một cái. 

Lập tức, hoàn cảnh lại trở nên không giống nhau, trở nên tái nhợt, trước mắt đan xen biến hóa, tiếng thở dài, hết thảy đều trở nên thực bất đắc dĩ. 

Nhất Hạ ôm tiểu Kỷ Hạo trong lòng ngực. 

Mẹ Nhất Hạ rơi lệ. 

Mẹ Nhất Hạ đón lấy tiểu Kỷ Hạo.

Nhất Hạ dự kiến có chuyện gì, không muốn đem tiểu Kỷ Hạo giao cho bà, nhưng là y lắc đầu như thế nào, y đều nói không nên lời. 

Không thể. 

Nhất Hạ gấp đến độ rơi nước mắt. 

Không thể. 

Y lớn tiếng kêu to, muốn ngăn cản, cảnh tượng biến hóa, Nhất Hạ đã ở ngoài cửa phòng bệnh. 

Tiểu Kỷ Hạo vẫn luôn ở trong phòng bệnh khóc lớn. 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ