74.Tính

327 21 1
                                    


Kỷ Hạo ở trên đường phố không tìm được bóng dáng Nhất Hạ. Cậu ngó trái ngó phải, chọn một phương hướng, thậm chí thăm dò nhìn tắc xi ngang qua, xem Nhất Hạ có ngồi bên trong hay không. 

Tìm một hồi, cậu quay trở về con hẻm, bàng hoàng đứng đó nhìn, cuối cùng, lấy hơi, đối người đi đường lớn tiếng: “Anh ~!” 

Như tâm linh cảm ứng, Nhất Hạ chấn động. 

Nhất Hạ đột nhiên đẩy Cố Gia ra muốn đi ra ngoài, Cố Gia hoảng loạn vươn tay chụp lại, đem y ôm trở về, hỏi: “Anh làm sao vậy?” 

“Tôi…… Tôi……” 

Nhất Hạ lúc này đã quần áo bất chỉnh. 

Đôi mắt hồng hồng, hoàn hồn, đột nhiên nhớ ra Kỷ Hạo cũng không ở nhà, Nhất Hạ lắc đầu: “Không có gì……” 

Nhất Hạ cảm thấy mình sinh ảo giác. 

Cố Gia thấy y thật sự bất an, đem y siết vào trong lòng ngực mình, lại bị y đẩy ra. 

Nhất Hạ hai mắt chớp chớp, đã ươn ướt. 

Y sợ Cố Gia phát hiện, đưa lưng về phía Cố Gia, nằm nghiêng qua. 

Cố Gia thấy y vùi đầu vào cánh tay, đoán được là chuyện như thế nào, cũng nằm xuống bên người Nhất Hạ, an ủi, bộ ngực rắn chắc dán sát Nhất Hạ, dường như đang bảo hộ, tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên eo y. 

Nhất Hạ nước mắt dọc theo cánh tay chảy xuống gối đầu. 

Y không biết, Kỷ Hạo lúc này đã về đến nhà, cầm lấy chén đũa trên bàn, xới một chén cơm. Tiểu Kỷ Hạo ngồi xuống cuồng ăn. 

Cậu liều mạng gắp đồ ăn, liều mạng và cơm, t nước mắt rầm rầm rơi xuống, tích ở trong chén, cùng đồ ăn nuốt vào trong bụng. 

Bên này, giống như gió cuốn mây tan, cho dù thật sự nuốt không trôi. 

Bên kia, Cổ Nhạc đợi vài ngày không thấy lão thái thái thực hiện hứa hẹn, cơn tức dần dần trào lên. 

“Ngươi điện thoại cho bên kia.” Cổ Nhạc vừa nói, A Lộ lập tức sáng tỏ, đứng dậy lấy di động. 

A Thường vừa lúc cầm lấy thứ một người vừa đưa đến, là thứ mà lão thái thái muốn, báo cáo DNA Cổ Nhạc. 

Hắn lấy di động bắt điện thoại. 

Nghe A Lộ đầu kia nói thực không khách khí, hắn nhíu mày, cầm túi, hướng phòng lão thái thái trên lầu đi lên. 

A Thường vừa lên không chú ý, đột nhiên thư ký Thái Miêu từ trong phòng Trung Lương lao tới đụng phải. 

Tài liệu trong túi A Thường cùng văn kiện trong tay Thái Miêu rớt xuống đất, A Thường liếc cô một cái, Thái Miêu liều mạng xin lỗi, hoảng loạn ngồi xuống nhặt đồ lên, đem tài liệu của A Thường đưa lại cho hắn, sau đó vội vội vàng vàng đi xuống lầu. 

Người trẻ tuổi thường lỗ mãng. 

A Thường cũng không để ý, nhìn theo Thái Miêu chạy ra cửa, nhìn nhìn túi trên tay mình, chặt đứt trò chuyện, hướng phòng lão thái thái đi vào. 

Đại thúc phải gả Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ