Đã là người lạ

4.8K 48 0
                                    

Vì toà soạn không nhận, Lục Tử Hiên mới chọn cách tung tin lên mạng. Tung tin lên mạng càng tiện lợi, vì có nhiều người xem và có nhiều cách thức xem hơn, điều này càng được nhiều người biết đến, còn có thể tìm được gái đẹp, Lục Tử Hiên đã tính toán rất kĩ lưỡng. Đáng tiếc topic post lên lúc năm giờ sáng, nửa tiếng sau đã bị xoá sạch. Tuy rằng bị xoá, nhưng topic vẫn có hơn ngàn lượt vào xem, nhận gần cả trăm bình luận. Người xem phản ứng sôi nổi, mồm năm miệng mười thảo luận không ngớt.

"Salon! Topic hay, mau đến xem."

"Mấy người có tin không? Tôi thì tin."

"Tốc độ nhanh thật."

"Quạ trên đời con nào chẳng đen, đàn ông trên đời hỏng hết rồi."

"Không thể nhìn người qua bề ngoài, kẻ thứ ba không thể đo bằng đấu."

"Có thịt có thịt!"

*

"Cậu lưu ý chặt các diễn đàn trang web lớn, đừng bao giờ để những topic này lập ra." Cung Triệt nói với người bên kia.

"Vâng, thưa Boss."

"Có tình hình gì báo ngay cho tôi." Cung Triệt nói rồi cúp điện thoại.

Ninh Tiểu Thuần nắm chặt nắm tay, bước từng bước qua, mắt nhìn chăm chăm không rời màn hình máy tính, câu chữ trong topic không lọt khỏi mắt cô.

Cung Triệt khép "bộp" máy laptop.

"Topic đã xoá hết rồi, em đừng lo quá."

Có thể không lo được sao, tốc độ truyền tin trên mạng cô không phải không biết, cô không biết sẽ có bao nhiêu người quen nhìn thấy, nếu ai cũng xì xào bàn tán, cô còn mặt mũi nào gặp ai. Không nói trong công ty, chỉ riêng trường học, cô đã không dám tưởng tượng.

"Là Lục Tử Hiên phải không?" Ninh Tiểu Thuần quay lại hỏi Cung Triệt.

Mấy tấm hình chụp ở Đế Đô đúng là lần trước lúc Lục Tử Hiên uy hiếp cô có đưa cô xem, cô đầy lòng tin anh sẽ thu xếp ổn thoả, không còn sóng gió nữa, nhưng cô sai rồi, Lục Tử Hiên tham lam như sói đói sẽ dễ dàng thu tay sao, đáp án là NO!

"Ừ, có thể lắm." Cung Triệt xoa xoa trán.

"Em ngủ một lát đi."

Cô bây giờ làm sao ngủ được đây?

"Em muốn về nhà trọ." Ninh Tiểu Thuần chán nản nói.

"Anh đưa em về." Cung Triệt vỗ vỗ vai Ninh Tiểu Thuần.

Ninh Tiểu Thuần gật đầu, mặc váy áo vào, rửa mặt, đi ra theo Cung Triệt.

Sáng sớm, trời còn tờ mờ sáng, đêm tối đang dần biến mất, ánh sáng tinh mơ từ từ thức tỉnh sau giấc ngủ say. Xa xa sương mù lượn lờ, mọi vật bị phủ một lớp màu trắng ngà mỏng manh, sương trắng nhuộm tất cả thành mông lung mờ ảo.

"Anh sẽ không để Lục Tử Hiên làm càn, em yên tâm, anh có biện pháp đối phó hắn." Xe chạy trên đường, Cung Triệt vừa lái xe vừa nói.

Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình.

"Anh tính làm gì?" Ninh Tiểu Thuần có chút lo lắng, Cung Triệt thủ đoạn cứng rắn, cô biết, nếu dồn người vào đường cùng, tức nước vỡ bờ, tình thế sẽ càng thêm nghiêm trọng.

TINH KHÔI VÀ NỒNG NHIỆTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ