Dẫn sói đến gần

3.2K 37 0
                                    

Ninh Tiểu Thuần về đến nhà, lục tung quần áo, lần lượt thử từng cái, cuối cùng mới chọn được.

Chiếc áo màu đen khêu gợi thêm khăn lụa dài buông hờ phong cách lãng mạn, nửa buông nửa choàng, như ẩn như hiện, mang thêm đôi giày cao gót đen, chân cô có vẻ thon dài mà hấp dẫn.

Cô trang điểm nhẹ nhàng, viền mắt đen nhạt, lông mi thật dài, phấn mắt màu vàng nhạt, phấn lót hơi mỏng, thêm đôi môi ngọt ngào, liền trở nên nhẹ nhàng sáng ngời.

Ninh Tiểu Thuần nhìn mình trong gương, nhếch khoé miệng cười cười, nghĩ thầm bề ngoài hẳn là đã đạt tiêu chuẩn.

Nhìn đồng hồ, cô cầm túi xách đen ra cửa. Đứng ở trạm xe đầu đường chờ Tưởng Phàm, cô nhàm chán ngước đầu nhìn bầu trời đêm, ánh trăng trên trời thật chói mắt, những vì sao như được khảm bên cạnh, lập loè, chúng tuy không huy hoàng như mặt trời, cũng không trong trẻo bằng ánh trăng, nhưng chúng rắc xuống ánh sáng mờ ảo, biến mặt đất thành thế giới lạ kì.

Mặt trời, mặt trăng, ngôi sao, ba thứ xinh đẹp này khiến cô nhớ đến ba người, không khỏi che miệng cười.

Cô cảm thấy Cung Triệt tựa như mặt trời, chói mắt như mặt trời, không ai có thể nhìn thẳng vào, nhưng cũng không cách nào xem nhẹ. Anh sáng nóng, nhìn như ấm áp, nhưng lúc đến gần anh, lại phát hiện quá trình này cần phải nỗ lực thật nhiều thật nhiều, chỉ một lần không cẩn thận, không những không thể hấp thu được hơi ấm của anh, mà còn tiêu tan thành tro bụi.

Tưởng Phàm như mặt trăng trên trời, cao quý, thanh lịch, thuần khiết, nhưng trăng lại khi tròn khi khuyết, làm người ta cảm giác như gần như xa. Anh cũng cho người khác cảm giác xa vời mờ mịt, mọi người chỉ dám ngước nhìn, không dám chạm đến, vì cái gọi là chỉ có thể đứng ngắm từ xa không thể đến gần vậy. Tim anh nồng nhiệt nhưng hiếm ai thấy, tựa như cự tuyệt cho thấy dáng vẻ chân thật.

Còn cô cảm giác mình như ánh sao hằng hà sa số trên bầu trời, yên lặng ẩn náu giữa vô vàn vì sao, cố gắng loé lên trên trời. Đôi khi sẽ không nhìn thấy nó, không phải vì nó không đủ sáng, mà chính vì bị những ngôi sao khác che lấp ánh sáng. Nhưng nó sẽ luôn cố định chờ đợi ở đó, đợi đến một ngày cuối cùng có người phát hiện ra sự tồn tại của nó.

Ninh Tiểu Thuần đang ngắm sao chợt nhận thấy có vài luồng mắt quái dị, cô theo bản năng quay đầu, nhìn về phía ánh mắt đó, phát hiện cách đó khoảng vài chục bước có ba người đàn ông đợi xe đang nhìn cô.

Ninh Tiểu Thuần bực mình, lẳng lặng lùi lại mấy bước, đề phòng nhìn bọn họ chằm chằm.

Ánh mắt ba tên đó nhìn từ trên xuống dưới Ninh Tiểu Thuần, khoé miệng mang nụ cười khó hiểu, huýt sáo khả ố.

Trong đó có một tên nhuộm tóc vàng thì thầm mấy câu với hai tên còn lại, rồi đi về hướng Ninh Tiểu Thuần.

Ninh Tiểu Thuần nhìn bốn phía, lúc này đã qua giờ tan tầm, chung quanh im ắng, không có ai đi ngang qua, một cơn gió thổi qua, tay cô nổi gai óc, trong lòng kinh hoàng.

TINH KHÔI VÀ NỒNG NHIỆTNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ