30

95 9 0
                                    

Nguy hiểm so với trong tưởng tượng tới nhanh hơn

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


Nguy hiểm so với trong tưởng tượng tới nhanh hơn.

​Xe ngựa nghiêng một cái về phía trước, Thượng Vũ đế cùng Cố Ngạn cơ hồ đều muốn văng ra khỏi xe, sau đó nóc hai cỗ xe ngựa như hoa mà nở thành bốn cánh, ‘Oanh’ một tiếng nổ tung.

​Thần sắc Thượng Vũ đế đại biến, thích khách bình thường đa số tìm lúc hắn phòng bị sơ sài mà triển khai công kích, nhưng lần này không có ý cố kỵ lại có tư thế đuổi tận giết tuyệt.

​Tâm Thượng Vũ đế nguội lạnh hơn phân nửa, dù là ám vệ võ công cao cường, người đến cũng không phải hạng dễ dàng đối phó.

​“Bảo bảo!” Thượng Vũ đế kinh hô một tiếng, được thị vệ bảo hộ liền muốn kéo Cố Ngạn lại, lòng bàn tay một mực đan xen lại bị bỏ qua, Thượng Vũ đế trơ mắt nhìn Cố Ngạn phi thân nhảy lên, mà chính mình bị kéo ra càng ngày càng xa.

​Gió lớn thổi bay mái tóc đen của Cố Ngạn, giờ phút này y đứng ở chỗ cao, thoát khỏi dáng vẻ ngốc nghếch ngày thường, mặt không biểu tình lộ ra uy nghiêm lạnh lùng.

​“Bảo bảo!” Thượng Vũ đế hô khàn cả giọng.

​“Chủ tử có lệnh! Bắt sống Cố Ngạn! Còn lại một tên cũng không lưu lại!” Thủ lĩnh hắc y nhân đột nhiên lạnh lùng nói.

​Động tác giãy dụa của Thượng Vũ đế chợt dừng lại, sau đó lập tức liều mạng muốn chạy tới.

​Cố Ngạn không để ý tới lời của người nọ, trầm giọng ra lệnh: “Tiểu Đa Tử, Vũ Nhất, mang điện hạ với Thanh Liên đi.”

​Thanh Liên nghe vậy khẽ giật mình, đột nhiên một cước đạp mông Vũ Nhất, đem hắn đá đến bên cạnh Cố Ngạn, kêu lên: “Nếu như Cố Ngạn có chuyện gì không hay xảy ra, ta liều mạng với ngươi!”

​Dung túng Thanh Liên thời gian qua lần này Cố Ngạn lại hướng hắn quăng ra một ánh mắt lạnh lùng, Thanh Liên phút chốc cứng đờ người. Cố Ngạn rút kiếm ra, nhìn cũng không nhìn Vũ Nhất, nhàn nhạt nói: “Phải biết ai là chủ tử của ngươi.”

​Sau đó Cố Ngạn tiện tay nhặt một viên đá, phóng ra, trước mắt Thượng Vũ đế tối sầm, liền té xỉu trên người thị vệ.

​Thị vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh nhanh chóng tạo thành một vòng vây, dù cho số người không nhiều, không cần thiết ở lâu, được Cố Ngạn cản phía sau, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt.

​Hắc y nhân rõ ràng nghiến răng nghiến lợi mà nhìn chằm chằm vào Cố Ngạn, trong mắt muốn phun ra hỏa, xuất chiêu trí mạng, hô to một tiếng: “Bắt sống hắn!”

Sủng Thượng Quân HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ