19

144 14 0
                                    

“Liên, Liên công tử, ngươi làm sao vậy?” Hiền thê rõ ràng đang mất hứng, Vũ Nhất tay chân liền luống cuống

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.


“Liên, Liên công tử, ngươi làm sao vậy?” Hiền thê rõ ràng đang mất hứng, Vũ Nhất tay chân liền luống cuống.

​“Tên Cố Ngạn kia thật không biết giữ chữ tín!Không phải đã hẹn đánh cờ rồi sao.” Thanh Liên tính tình cường liệt, lại có Vũ Nhất luôn nghe theo lệnh của hắn, vì vậy càng không coi ai ra gì: “Còn có, ngươi không được gọi ta là Liên công tử Liên Liên công tử, ta tên Thanh Liên, nếu ngươi phát âm không được thì đừng kêu ta.”

​“Liên, Liên nhi…”

​Thanh Liên ‘Đùng’ cái mà đứng lên, cả khuôn mặt đỏ bừng: “Không thèm nghe ngươi nói nữa! Ta tự mình đi tìm Cố Ngạn, tên hỗn đãn thất hứa đó.”

​Ân ân a a… A a ân ân…

​Thanh Liên dù kiến thức rộng rãi, cũng không tránh được nghe góc tường nhà hoàng thượng mà xấu hổ.

​“Giữa ban ngày ban mặt, quá… Quá…” Thanh Liên không biết dùng từ ngữ nào để hình dung ấn tượng tan tành của hắn đối với Thượng Vũ đế cùng Cố Ngạn.

​“Liên, Liên nhi, chúng ta đi nhanh đi, bệ hạ mà phát hiện sẽ phạt ta với ngươi đó.”

​Thanh Liên hùng hổ xông đến, không quá hai giây, lại hùng hổ mà đi trở về.

​Đường về chỉ cách vài chục bước, lại không ngăn được Thanh Liên phát huy sức tưởng tượng cường đại.

​Thanh Liên đi một chút tức giận liền tiêu tan, đồng tình cùng thương cảm xông lên đầu, Thanh Liên rũ đầu xuống, đau lòng áy náy nói: “Vũ Nhất, thực xin lỗi.”

​Vũ Nhất giật mình: “Sao, làm sao vậy?”

​“Trước kia nói xấu chủ tử ngươi là Thanh Liên sai rồi.” Thanh Liên lúng túng, “Cố Ngạn là người tốt.”

​“Công tử đương nhiên là người tốt.”

​Thanh Liên ngẩng đầu nhìn Vũ Nhất buồn bả cười cười: “Hoàng thượng vậy mà đang ban ngày còn muốn ép Cố Ngạn thị tẩm, không biết ban đêm sẽ như thế nào… Nếu đổi lại là Thanh Liên, nhất định sẽ không chịu nổi. Thanh Liên thật là đồ tiểu nhân, vốn tưởng rằng Cố Ngạn vì muốn bảo vệ vị trí của mình mà đi khắp nơi giễu cợt Thanh Liên, chẳng ngờ hắn cũng vì muốn tốt cho Thanh Liên, để cho Thanh Liên tránh xa tên hoàng đế tàn bạo kia, rồi… Gả cho ngươi.”

​Thanh Liên nói xong có chút xấu hổ, quay đầu không muốn đối mắt với Vũ Nhất.

​Vũ Nhất nghe xong đoạn trước vốn định đáp lại Thanh Liên không phải như ngươi nghĩ đâu, nhưng khi Thanh Liên nói xong, cả người Vũ Nhất giống như bị sét đánh, bên tai giống như trúng ma âm, gả cho ngươi gả cho ngươi gả cho ngươi…

Sủng Thượng Quân HạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ