Chương 15

1K 50 0
                                    


Chú Trương lái xe vừa nhanh lại vừa ổn định, không bao lâu đã đến cửa tiệm thuốc. Thẩm Mặc xuống xe mua thuốc, lúc ngồi trở lại trên xe cảm giác dạ dày nhoi nhói đau. Một lát sau cậu mới nhớ ra, cả buổi chiều cậu chỉ lo chăm sóc Quý Minh Hiên mà ngay cả cơm trưa cũng quên ăn.

Về đến nhà thì trời đã tối. Thẩm Mặc tùy tiện ăn chút đồ, lại nấu thêm cháo cho Quý Minh Hiên, đút cho anh ăn, kèm với uống thuốc mới.

Bởi vì chưa được bác sĩ khám bệnh qua nên Thẩm Mặc vẫn rất lo lắng, toàn bộ buổi tối đều canh giữ bên giường Quý Minh Hiên, cách nửa giờ lại đo nhiệt độ cho anh một lần.

May mà nhiệt độ cuối cùng cũng hạ.

Đến sau nửa đêm, Thẩm Mặc thật sự kiên trì không nổi, tựa vào bên giường ngủ một giấc.

Cậu mới vừa ngủ liền bắt đầu nằm mơ. Trong mơ là ngày tuyết rơi đầu mùa, trên đường trải dài màu trắng xóa, tất cả mọi người đang cúi đầu gấp rút rảo bước. Dưới đất tuyết đọng chưa tan, có vài nơi còn đóng thành băng, đi đường cũng khá tốn sức.

Nhưng có người nắm tay cậu thật chặt, bước đi cùng cậu.

Thẩm Mặc chẳng những không cảm thấy vất vả, ngược lại còn vô cùng vui vẻ, vừa đi vừa trò chuyện với người nọ.

"Hôm nay ở công ty lại bị đồng nghiệp xa lánh."

"Thực ra em càng thích vẽ hơn."

Đều là những lời thật lòng mà ngày thường cậu tuyệt đối sẽ không nói ra, kỳ quái là người bên cạnh vẫn không lên tiếng.

Thẩm Mặc quay đầu nói: "Chu Dương, sao anh không nói lời nào?"

Người nọ dừng bước, khẽ đáp "Tôi không phải Chu Dương."

Thẩm Mặc tập trung nhìn vào, chỉ thấy người nọ thân cao đứng thẳng, tướng mạo anh tuấn, cũng chính là Quý Minh Hiên.

"Quý tiên sinh......"

Quý Minh Hiên cười lạnh một tiếng, buông tay cậu ra. Thẩm Mặc như là đột nhiên mất đi sức lực, té nhào trên nền tuyết lạnh lẽo.

Lòng cậu sợ hãi, mạnh mẽ bừng tỉnh, chợt nghe thấy giọng Quý Minh Hiên "Sao mà em ngủ một giấc cũng có thể lăn xuống đất được?"

Nói xong anh mở đèn đầu giường.

Thẩm Mặc còn bị giam trong cảnh mơ ban nãy, kinh ngạc nhìn anh một lát mới tỉnh ngộ hiểu ra rằng mình lăn từ trên giường xuống đất. Cậu lồm cồm bò dậy, biểu tình vẫn có chút mờ mịt.

Quý Minh Hiên xốc chăn lên bảo: "Lại đây."

Thẩm Mặc mang theo một thân đầy hơi lạnh chui vào trong chăn. Trong lòng Quý Minh Hiên cực kỳ ấm áp, nóng đến mức cậu có chút không thoải mái, nhịn không được phải khẽ nhích sang bên cạnh.

Nhưng rất nhanh lại bị Quý Minh Hiên ấn trở về.

Anh dùng một cánh tay cuốn lấy cậu, nói: "Đừng động, em lại muốn lăn xuống đất lần nữa?"

Thẩm Mặc liền không dám lộn xộn nữa. Cậu còn cảm giác lo sợ cho nên ngủ không được, bèn hỏi: "Quý tiên sinh bị em đánh thức sao?"

"Ngủ cả một ngày rồi, vốn cũng ngủ đủ."

"Thân thể Quý tiên sinh khá hơn chút nào chưa?"

Quý Minh Hiên cúi đầu, trán kề trán với cậu "Khỏe rồi."

Thẩm Mặc chỉ cảm thấy nóng ấm, cũng không phân biệt nổi đã hạ sốt hay chưa, nghĩ nghĩ một lát liền nói: "Tốt nhất vẫn nên đi bệnh viện khám."

Quý Minh Hiên lập tức lộ ra vẻ mặt chán ghét: "Không đi."

Thẩm Mặc không nghĩ tới anh lại ghét bệnh viện đến vậy. Cậu nhớ lại ba năm trước đây khi mà cậu còn đang nằm viện, Quý Minh Hiên hình như rất thường xuyên đến bệnh viện thăm cậu.

Sau này khi cậu xuất viện, đại khái tầm nửa năm, mỗi ngày cậu đều trôi qua trong vô tri vô giác. Có đôi khi chỉ là ngồi ở cửa sổ nhìn xe cộ chạy đến chạy đi, một ngày lại một ngày nhàm chán trôi qua. Cậu gần như không có bao nhiêu ký ức về đoạn thời gian đó, chỉ nhớ rõ mình bởi vì trả không nổi tiền thuê nhà nên bị đuổi đi, là Quý Minh Hiên mang cậu về biệt thự, sau đó lại sắp xếp công việc cho cậu, khiến cuộc sống của cậu trở về quỹ đạo khi xưa.

Cho nên ngay khi Quý Minh Hiên đưa ra thỏa thuận kia, Thẩm Mặc không chút do dự liền đáp ứng. Nội dung cụ thể của hợp đồng cậu đã không nhớ rõ, chỉ biết là vì để khiến Chu Dương hết hy vọng, cậu và Quý Minh Hiên phải đóng giả thành người yêu trước mặt người khác.

Quý Minh Hiên lúc ấy chưa nói hợp đồng này đến khi nào thì kết thúc, cậu cũng chưa từng hỏi, không biết vì sao đêm nay cố tình lại nghĩ tới chuyện đó.

Vạn nhất Quý An An cùng Chu Dương bên nhau tới đầu bạc răng long, cậu và Quý Minh Hiên...... sẽ thế nào?

Mạo hợp thần ly - Khốn Ỷ Nguy LâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ