Trước đây cậu phải ngu ngốc đến nhường nào mới có thể không nhận ra? Chỉ có điều khoảnh khắc này, tất cả hiểu lầm, giả tạo, mơ hồ đều đã biến mất không dấu vết, chỉ có anh thương cậu, chuyện này là không thể nghi ngờ.
Thẩm Mặc hơi rướn về phía trước, vừa ngẩng đầu lên đã hôn vào khóe miệng của Quý Minh Hiên. Lúc đầu cậu chỉ là thử nhẹ nhàng chạm vào rồi rời đi.
Quý Minh Hiên vẫn không động, vẫn như thế nhìn cậu.
Thẩm Mặc liền gọi một tiếng "Quý tiên sinh" rồi run run hôn lên. Cuối cùng Quý Minh Hiên không chịu nổi nữa, đem cậu đặt lên cửa sổ thủy tinh sát đất, từ bị động chuyển thành chủ động mà hôn cậu. Anh đuổi theo môi lưỡi cậu, nụ hôn vừa nóng bỏng vừa kịch liệt, đem hơi thở hai người quyện vào nhau.
Thẩm Mặc bị hôn suýt không thở nổi, Quý Minh Hiên mới hơi lùi ra một chút, nhưng vẫn lưu luyến không rời khỏi môi cậu, hôn từng chút từng chút một, anh khẽ gọi cậu "Thẩm Mặc."
"Dạ?"
Quý Minh Hiên ghé sát vào tai cậu thì thầm một câu.
Lửa trong người Thẩm Mặc giống như bị châm lên từng chút, cậu thở hổn hển, vươn tay ra cởi nút áo trên người Quý Minh Hiên. Không biết có phải là do cúc áo kia quá khó cởi hay là do tay cậu không ổn, cởi nửa ngày cũng chỉ được hai cái.
Quý Minh Hiên bắt lấy tay cậu: "Quá chậm."
Vừa nói anh vừa vén áo cậu lên, một bàn tay thò hẳn vào.
Bàn tay kia mang theo chút hơi lạnh, Thẩm Mặc khẽ "A" lên một tiếng, vô thức cứng người lại, nhưng hơi nóng trong cơ thể cậu chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn thiêu đốt dữ dội hơn.
Anh trêu chọc vùng ngực của cậu, phủ người lên, thứ bên dưới đặt ở ngay chỗ chân cậu.
Thẩm Mặc cảm nhận được lửa nóng của anh qua lớp vải. Chính anh cũng ở trường hợp không tốt hơn bao nhiêu, chỗ kia còn chưa bị người động chạm vào đã cứng rắn phát đau.
Quý Minh Hiên vừa hôn cậu, vừa cử động vùng eo, mô phỏng động tác giao hợp chạm vào cơ thể cậu, hết lần này đến lần khác chọc vào nơi yếu ớt của cậu.
Thẩm Mặc bị anh trêu chọc không chịu nổi, kêu lên như cầu xin tha thứ: "Quý tiên sinh..."
Quý Minh Hiên cũng không tha cho cậu.
Thẩm Mặc đành phải sửa lại lời: "Minh Hiên...."
Quý Minh Hiên đột nhiên chấn động, tiếng thở dốc cao hơn vài phần, càng hôn cậu thêm sâu, vươn tay vào trong quần cậu.
Thẩm Mặc hoàn toàn rơi vào tay anh.
Rất lâu rồi cậu chưa tự an ủi, cơ thể cực kỳ mẫn cảm, chỉ bị Quý Minh Hiên trêu chọc một lúc, rất nhanh đã lên tới đỉnh, vào lúc này Quý Minh Hiên chợt dừng lại, Thẩm Mặc mở đôi mắt ướt sũng, mờ mịt nhìn anh.
Quý Minh Hiên hôn hôn khóe mắt cậu, nói: "Đợi thêm lúc nữa."
Trong khách sạn có chuẩn bị thuốc bôi trơn, Quý Minh Hiên kéo ngăn tủ lấy ra một tuýp thuốc, bóp một ít vào lòng bàn tay, sau đó lật Thẩm Mặc lại, lần nữa phủ người lên.
Thẩm Mặc bị anh đặt lên tấm kính thủy tinh lạnh lẽo, mới hiểu được anh muốn làm gì, vội vàng kêu lên: "Đừng.... Đừng ở chỗ này...."
Quý Minh Hiên cởi quần áo cậu ra, cố ý giữ chặt lấy cậu, nói: "Đừng sợ, không ai thấy được."
Hai đầu vú của Thẩm Mặc cũng bị ép dán vào tấm kính, chỉ cảm thấy vừa khó chịu vừa kích thích, không chịu được "ưm" lên một tiếng, ngay cả giọng nói cũng thay đổi.
Một tay Quý Minh Hiên giam giữ cậu thật chặt, tay còn lại trượt xuống khe mông của cậu, chậm chạp chuyển động nơi lối vào kia.
Lưng Thẩm Mặc đã tê dại.
Quý Minh Hiên vẫn ung dung hỏi cậu: "Muốn sao?"
Thẩm Mặc đương nhiên không thể từ chối.
Quý Minh Hiên lại hỏi: "Đi lên giường? Hay vẫn ở đây?"
Thẩm Mặc biết anh muốn cậu trả lời gì, chỉ thúc giục: "Quý tiên sinh, nhanh lên...."
Quý Minh Hiên lúc này mới đưa một ngón tay vào.
Thẩm Mặc lâu rồi không làm, nơi kia rất chặt, Quý Minh Hiên kiên nhẫn khuếch trương hồi lâu mới thấy bên trong dần dần mềm ướt.
Thẩm Mặc đã sớm không chờ được, vừa nức nở khóc vừa nói: "Ưm... Có thể...."
Quý Minh Hiên cũng có chút khó chịu, xoay mặt cậu qua, dịu dàng hôn lên môi cậu, cùng lúc đó, bên dưới là mạnh mẽ khác biệt hoàn toàn, ở trước lối vào mềm ướt, từng chút đâm vào cơ thể cậu.
"A..."
Tuy rằng đã được bôi trơn, Thẩm Mặc vẫn đau đến run rẩy, vật thể xâm nhập vào cơ thể cậu được cắn lấy rất chặt. Quý Minh Hiên cũng không chịu được, tạm dừng lại trong cơ thể cậu một lúc rồi mới giữ lấy eo cậu di chuyển.
Thẩm Mặc bị anh đâm mà từng chút từng chút va vào lớp kính.
Ngoài cửa sổ là màn đêm mênh mông.
Biết rõ cửa sổ sát vách núi, sẽ không ai thấy được cảnh tượng dâm mỹ này, nhưng Thẩm Mặc vẫn thấy gương mặt bị đốt nóng lên, có cảm giác xấu hổ không thể hình dung nổi. Mà khoái cảm cũng trở nên quá mức mãnh liệt, nơi phía trước của cậu từng chút vểnh lên rồi đứng thẳng, lưu lại dấu vết ẩm ướt ở tấm kính thủy tinh.
Quý Minh Hiên lúc đầu còn biết kiềm chế, nhưng sau đó động tác càng ngày càng nhanh, khiến hai chân cậu mềm nhũn, vật phía trước phun trào mất kiểm soát.
Thẩm Mặc lung tung kêu lên: "Không được... Sắp hỏng mất..."
Quý Minh Hiên cười trầm thấp, ngón tay mò tới nơi cơ thể hai người kết hợp: "Nơi nào sắp hỏng? Nơi này ư?"
Vừa nói, ngón tay sờ soạng muốn chen vào bên trong.
Thẩm Mặc hoảng hốt, bên dưới càng cắn lấy anh chặt hơn.
Quý Minh Hiên rút tay lại, nhét ngón tay dính đầy dâm dịch vào miệng Thẩm Mặc, vừa liếm vành tai cậu vừa nói: "Nếu mặt thủy tinh này hỏng, chúng ta liền cùng nhau ngã xuống, sau đó cùng chết đuối trong biển."
Thẩm Mặc run rẩy không ngừng. Giống như hai người thật sự rơi vào trong biển, bị sóng biển quật vào không ngừng trồi lên rồi chìm xuống, khoái cảm càng lên đỉnh. Nước biển nhanh chóng bao phủ lên cơ thể hai người, bọn họ cứ như vậy, cho đến tận khi chết cũng không chia lìa.
Tưởng tượng như vậy khiến Thẩm Mặc càng thêm hưng phấn, kêu tên Quý Minh Hiên rồi bắn ra.
Quý Minh Hiên còn chưa kết thúc. Anh ấn lên lưng cậu vài cái, sau đó gạt tóc cậu ra, hôn lên sau gáy cậu.
Thẩm Mặc bị anh hôn đến cả người nhũn ra, lúc thì gọi "Quý tiên sinh", lúc thì gọi "Minh Hiên" loạn xạ.
Quý Minh Hiên hôn rồi lại hôn, đột nhiên há miệng cắn xuống. Lần cắn này anh dùng sức mười phần, như là muốn lưu lại dấu ấn trên người cậu vậy, khẽ giọng nói: "Thẩm Mặc, em là của tôi."
![](https://img.wattpad.com/cover/224901334-288-k314006.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Mạo hợp thần ly - Khốn Ỷ Nguy Lâu
No FicciónTác phẩm: Mạo hợp thần ly - _ 貌合神離. ( Gần Mặt Cách Lòng.) Tác giả: Khốn Ỷ Nguy Lâu Biên tập: Yến Phi Ly Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, Thâm tình nội liễm công X Ôn nhuận ẩn nhẫn thụ, thầm mến bao dưỡng, hào môn ân oán, HE~ Nhân vật: Quý Minh Hiên x Thẩ...