Nửa tháng sau, Thẩm Mặc và luật sư của Quý Minh Hiên gặp nhau.
Ngày đó ở trong bệnh viện, thời điểm Quý Minh Hiên nói ra câu nói kia với cậu, cậu cũng đã đoán trước sẽ có một ngày này. Bất kể lời nói kia là thật hay là giả, nếu anh đã nói ra khỏi miệng thì nó có nghĩa rằng hai người không có khả năng tiếp tục được nữa.
Chỉ là Thẩm Mặc như thế nào cũng không nghĩ tới, ngay cả chuyện chia tay này, Quý Minh Hiên cũng không chịu tự ra mặt, chỉ kêu luật sư đến nói chuyện với cậu.
Nên nói là anh quá mức lý trí hay là quá mức lạnh lùng tàn nhẫn đây?
Hoặc là đối với Quý Minh Hiên mà nói, từ đầu tới cuối tất cả đều chỉ là một bản hợp đồng, hiện tại hợp đồng đã trở thành phế thải, đương nhiên muốn dùng cách thức thỏa đáng nhất để giải quyết.
Luật sư của Quý Minh Hiên họ Trần, là một người trẻ tuổi tướng mạo đường hoàng, một bộ chuyên nghiệp lịch lãm, chủ động bắt tay Thẩm Mặc tự giới thiệu.
Thẩm Mặc cùng anh ta hàn huyên đôi ba câu, sau đó mở miệng liền hỏi: "Quý tiên sinh đâu?"
"Ngài ấy ra nước ngoài rồi." Luật sư Trần vừa lấy tài liệu từ trong túi công văn ra vừa nói "Bệnh tình của cô Quý vừa ổn định liền được chuyển ra nước ngoài điều trị."
Thẩm Mặc thủy chung không gặp lại Quý An An. Hiện tại nghe được tin tức của cô, coi như là yên tâm hơn một ít.
Luật sư đưa từng phần tài liệu tới trước mặt Thẩm Mặc, nói: "Cậu Thẩm, căn cứ hợp đồng năm đó cậu và Quý tiên sinh ký kết, đây đều là những thứ cậu đáng được nhận."
Thẩm Mặc tùy ý nhìn lướt qua, là một ít cổ phiếu cùng bất động sản, tuy rằng cậu không có khái niệm gì về mấy thứ này, nhưng cậu cũng biết nhất định là giá trị xa xỉ.
Quý Minh Hiên thật không hổ là người làm ăn, ngay cả chuyện tình cảm cũng rành mạch rõ ràng.
Thẩm Mặc hờ hững lật xem đám giấy tờ kia: "Quý tiên sinh thật sự là hào phóng."
Luật sư Trần mỉm cười phụ họa: "Xưa nay ngài ấy vẫn luôn như vậy."
Cậu thầm nghĩ anh ta làm việc lão luyện như thế, có lẽ cũng không phải lần đầu tiên thay Quý Minh Hiên xử lý chuyện chia tay. Thẩm Mặc không nghĩ tiếp nữa, cầm lấy bút hỏi: "Có phải tôi chỉ cần ký tên là được?"
"Đúng vậy. Mặt khác Quý tiên sinh cũng nói qua, nếu cậu có yêu cầu khác thì cứ việc đề suất. Có điều..." Luật sư Trần nhìn quanh bốn phía một chút, nói "Ngôi biệt thự này là nơi Cô Quý sinh sống từ nhỏ......"
Thẩm Mặc lập tức hiểu ý, nói: "Tôi hiểu, qua vài ngày nữa tôi sẽ thu dọn đồ chuyển ra ngoài."
Cậu thức thời như thế, luật sư Trần cũng thoải mái hơn không ít, chỉ đám giấy tờ trên bàn: "Quý tiên sinh ra tay hào phóng, có mấy chỗ bất động sản kết cấu bố cục đều không tồi, đợi xử lý xong thủ tục, cậu Thẩm tùy thời có thể chuyển vào ở."
Thẩm Mặc gật gật đầu, cúi đầu kí tên.
Cậu cảm giác, làm một người vừa bị chia tay mà nói, biểu hiện của cậu cũng được tính là cực kỳ bình tĩnh.
Phải chăng là bởi vì cậu và Quý Minh Hiên chưa bao giờ chân chính bắt đầu?
Luôn luôn đều chỉ là ái muội như có như không, có một chút ngọn lửa nho nhỏ còn chưa kịp bốc lên đã bị thiêu thành tro tàn.
Như vậy cũng tốt.
Thẩm Mặc kí tên được một nửa, lại nghe luật sư Trần luật nói: "Phải rồi, Quý tiên sinh nói đồ ngài ấy tặng cậu trước kia đương nhiên cũng đều thuộc về sở hữu của cậu, chỉ là có một thứ ngài ấy hy vọng có thể lấy lại."
Thẩm Mặc ngẩng đầu hỏi: "Là cái gì?"
Xe?
Hay là nhẫn?
Bất kể là thứ gì đi chăng nữa Thẩm Mặc đều sẽ không dị nghị, thế nhưng luật sư Trần lại nói: "Là căn hộ bên Cẩm Tú sơn trang."
Tay Thẩm Mặc run lên, bút bi trên giấy vẽ ra vết nguệch thật dài, cậu hoàn toàn chưa hiểu ra, chỉ là mở to hai mắt hỏi: "Anh nói cái gì? Căn hộ nào cơ?"
"Cậu Thẩm không biết?" Luật sư Trần càng sửng sốt hơn, cúi đầu lật xem tư liệu một chút, sau đó bình tĩnh nói, "Ước chừng là ba năm trước, Quý tiên sinh đã đem căn hộ của ngài ấy ở Cẩm Tú sơn trang chuyển tới danh nghĩa của cậu."
BẠN ĐANG ĐỌC
Mạo hợp thần ly - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Não FicçãoTác phẩm: Mạo hợp thần ly - _ 貌合神離. ( Gần Mặt Cách Lòng.) Tác giả: Khốn Ỷ Nguy Lâu Biên tập: Yến Phi Ly Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, Thâm tình nội liễm công X Ôn nhuận ẩn nhẫn thụ, thầm mến bao dưỡng, hào môn ân oán, HE~ Nhân vật: Quý Minh Hiên x Thẩ...