Thẩm Mặc lặng lẽ chuyển phòng một mình. Buổi tối cậu dính gối liền ngủ say, ai ngờ ngày hôm sau tỉnh lại thì phát hiện Quý Minh Hiên vẫn nằm bên cạnh cậu như cũ. Cậu ngây ngốc chớp mắt, còn cho là mình mộng du, một lát sau mới thanh tỉnh lại, xác định là cậu đang ở trong phòng của mình.
Quý Minh Hiên đang ngủ rất ngon.
Lúc này sắc trời đã hửng sáng, nắng sớm lẳng lặng chiếu vào trên mặt anh. Hai mắt anh nhắm chặt, tóc cũng hơi hỗn độn rũ xuống, nhìn qua thiếu đi vài phần khí thế, ngược lại càng có vẻ trẻ trung hơn rất nhiều.
Thẩm Mặc ghé sát vào một chút, có thể nhìn thấy hàng mi của anh rất dài, tạo ra một bóng mờ trên mặt.
Ngay tại lúc này, Quý Minh Hiên bỗng nhiên mở mắt. Đôi con ngươi của anh đen thẳm, ánh mắt nhìn chằm chằm qua đây, vừa vặn chạm trúng ánh nhìn của Thẩm Mặc.
Thẩm Mặc không biết vì sao mà hơi hoảng hốt, khẽ tránh đi một chút, hỏi: "Quý tiên sinh tỉnh rồi?"
Quý Minh Hiên giống như còn chưa tỉnh ngủ, lại nhìn cậu một lúc lâu mới gật đầu nói: "Ừ."
"Sao tối qua Quý tiên sinh lại ngủ ở chỗ này?"
Quý Minh Hiên chậm rãi ngồi dậy, thản nhiên nói: "Hai chúng ta nếu phân phòng ngủ chẳng phải sẽ khiến An An nghi ngờ sao?"
Cũng không đề cập đến chuyện những đêm trước kia anh không về nhà ngủ.
Thẩm Mặc ăn nói vụng về, nhất thời không biết phản bác thế nào, mà Quý Minh Hiên đã làm ra quyết định: "Mấy ngày tới cứ cùng nhau ở bên phòng em đi."
Nói xong liền xốc chăn xuống giường.
Lúc Quý Minh Hiên mặc áo sơmi, Thẩm Mặc trong vô ý đã chú ý tới anh vẫn còn mang cúc áo mà Quý An An đưa trước kia. Nhìn ra được Quý Minh Hiên là thật lòng cưng chiều cô em gái duy nhất này, Thẩm Mặc không có biện pháp, đành phải phối hợp diễn tiếp theo kịch bản mà anh vẽ ra.
Hôm nay vừa vặn lại là cuối tuần.
Quý Minh Hiên ăn xong bữa sáng rồi đi công ty, Quý An An không cần đi làm, liền đổi vị trí ngồi xuống cạnh Thẩm Mặc, hỏi dò "Anh Thẩm, có phải anh với anh già cãi nhau không?"
Thẩm Mặc không nghĩ tới vẫn bị cô nhìn ra manh mối, ngoài miệng lại đáp "Không có, anh với Minh Hiên..... vẫn bình thường."
Quý An An cũng không tin cậu, bĩu môi "Cái khác em không dám nói, nhưng tâm tình anh già nhà em có tốt hay không thì em vẫn nhìn ra được. Mấy ngày này rõ ràng là ảnh đang khó chịu."
Thẩm Mặc không thể thừa nhận, chỉ có thể tiếp tục giả ngu.
Quý An An nói tiếp "Mẹ em mất sớm, ba thì cả ngày bận rộn chuyện công ty, em gần như là do một tay anh hai nuôi lớn. Tuy rằng tính tình ảnh không tốt, nhưng đối với người trong nhà thì cưng chiều lên tận mây, nếu hai anh có cãi nhau, anh chỉ cần dỗ ảnh chút xíu thôi là xong ngay ấy mà."
Dỗ Quý Minh Hiên?
Quý tiên sinh cũng không phải học sinh tiểu học, bảo cậu phải dỗ thế nào đây?
Thẩm Mặc chỉ là tưởng tượng một chút hình ảnh kia thôi liền cảm thấy rất buồn cười. Chiến tranh lạnh giữa cậu và Quý Minh Hiên còn chưa kết thúc, lễ đính hôn của Quý An An và Chu Dương ngược lại đã được định ngày.
Có lẽ bởi vì gần đây tình huống nhà họ Chu quá phức tạp cho nên bên đó cũng vội vã làm lễ đính hôn với Quý gia, vì vậy ngày đính hôn được chọn rất gần, tiệc đính hôn còn được tổ chức tại khách sạn Vương Triều sang trọng nhất thành phố H.
Thẩm Mặc vốn muốn mượn cớ không đi, nhưng chịu không được Quý An An nhõng nhẽo nài nỉ, cuối cùng đành quyết định tới tham dự.
Thời tiết ngày đính hôn rất đẹp, khách khứa đa phần là đối tác bạn bè trên thương trường của hai nhà Chu Quý, Thẩm Mặc không gặp người quen nào liền một người tùy tiện dạo chơi. Trong đại sảnh khách sạn lộng lẫy sang trọng, đèn pha lê treo trên trần nhà đặc biệt lung linh, không ngừng biến hóa đủ màu sắc rực rỡ.
Thẩm Mặc nhìn đến xuất thần, chợt nghe có người gọi cậu: "Anh Thẩm."
Thẩm Mặc vừa quay đầu lại liền thấy Triệu Dịch toàn thân tây trang trắng tinh. Triệu Dịch vốn có diện mạo hơn người, mặc đồ trắng lại càng thêm nổi bật, ở trong đám người cũng tự phát sáng, giơ tay nhấc chân đều có thể hấp dẫn ánh mắt người khác.
Thẩm Mặc không nghĩ tới sẽ gặp phải cậu ta, khựng một chút mới nói: "Anh Triệu cũng tham dự?"
"Tiệc đính hôn giữa Chu gia và Quý gia là giai thoại của cả thành phố này, tôi đương nhiên muốn đến góp vui. Hơn nữa thư mời của tôi......" Triệu Dịch nhìn Thẩm Mặc cười mỉm "Là Quý tiên sinh tự tay viết."
BẠN ĐANG ĐỌC
Mạo hợp thần ly - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Non-FictionTác phẩm: Mạo hợp thần ly - _ 貌合神離. ( Gần Mặt Cách Lòng.) Tác giả: Khốn Ỷ Nguy Lâu Biên tập: Yến Phi Ly Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, Thâm tình nội liễm công X Ôn nhuận ẩn nhẫn thụ, thầm mến bao dưỡng, hào môn ân oán, HE~ Nhân vật: Quý Minh Hiên x Thẩ...