Sự bất tử ai cũng khao khát (Mermaid! AU)

294 34 1
                                    

Theo lời đồn đại từ ngày xưa của cướp biển, có vẻ như nếu ăn thịt người cá thì sẽ trở nên bất tử và không thể bị tổn thương dù bằng bất kì cách nào. Nhưng rút cục đó cũng chỉ là cái truyền thuyết để lòe mấy đứa con nít cả tin đi ngủ sớm trước khi quá khuya và đương nhiên rằng là chẳng có tồn tại một thứ gì đẹp đẽ như người cá tồn tại. Cuối cùng, cái thứ đó, chỉ là một hình ảnh đầy màu sắc sặc sỡ của đại dương mà người ta khắc ra khi đã lênh đênh trên biển quá lâu, chỉ để thỏa mãn cái sự chán nản của họ.

Tàu của Bakugo đã gặp một cơn bão to và đã đi lệch lộ trình đến cả dặm. Giờ cậu đang đau đầu với tấm bản đồ và chiếc la bàn hơn là lo lắng về tổn hại có trên cánh buồm đã rách một mảng to. Trời đã quang và không còn xoáy nước. Nhưng trong không khí đầy sương và nước lại yên lặng đến lạ. Thậm chí đến một gợn sóng cũng không có. Nếu như cậu không mau chóng tìm ra lối ra khỏi chỗ này thì chắc chắn sẽ chẳng thể cập bến ở quần đảo Anh sớm được. Và nếu trễ hẹn, vụ bàn giao và trao đổi hàng hóa này sẽ thất bại và cậu chắc chắn sẽ bị xử tử theo đúng luật trước khi chiến tranh thực sự nổ ra.

Sero gõ cửa phòng cậu và thông báo rằng buồm đã được sửa xong nhưng không thể đi được vì không có gió. Sau đó cậu đã đề nghị tất cả thủy thủ xuống boong để lấy mái chèo chuẩn bị chuyển sang chèo bằng tay. Nhưng cho dù có chèo bằng tay mà không biết phương hướng để đi, khác gì đâm đầu vào thác nước đâu. Nhất là khi cái la bàn của Bakugo đột nhiên giở chứng cứ quay mòng mòng như cái chong chóng của lũ trẻ con như thế này.

Cậu chán nản ra lan can gần chỗ mũi tàu, giơ chiếc ống nhòm ra xem thử xem liệu mình có thể tìm được gì không. Nhưng những gì cậu nhìn thấy chỉ là màn sương trắng dày đặc như khói thuốc và nó buốt đến kì lạ.

Rồi đột nhiên có tiếng cá quẫy nước rất lớn.

Bakugo ngay lập tức cảm thấy kì lạ. Cá chẳng bao giờ dám lại gần những con tàu cả. Chỉ trừ những con cá heo ra. Nhưng ở vùng nước lạnh như thế này thì chắc chắn rằng thứ vừa gây ra tiếng động kia không phải là cá heo. Chúng không thể chịu được nhiệt độ nước thấp như thế này. Vậy chắc chắn phải là một thứ gì đó khác.

Lần này mở ống nhòm ra, cậu nhìn xuống dưới đáy tàu. Chỉ thấy những mái chèo gỗ đã vào vị trí chuẩn bị để xuất phát. Ngoài mấy cái mái chèo ra thì chẳng hề có gì cả. Nhưng rồi cậu bất ngờ khi thấy hình như có thứ gì đó đang di chuyển rất nhanh dưới mặt nước, gây ra những cú táp nước bắn cả lên không.

Thứ đó... có đuôi cá.

"Hm?"

Cậu rướn người ra xa hơn để nhìn kĩ thứ vừa suýt chút nữa thì bơi lên khỏi mặt nước. Một ánh đỏ vụt qua tầm nhìn của cậu.

Cậu suýt chút nữa thì hoảng đến nỗi đánh rơi cả chiếc ống nhòm xuống biển, nhưng may mắn đã giữ lại được nó. Cái thứ đó vẫn bơi ở khu vực xung quanh tàu của cậu, không có dấu hiệu là có ý định bỏ đi tiến lại gần hơn đến vị trí của những chiếc mái chèo.

Bỏ chiếc ống nhòm ở đó, cậu chạy đi lấy một chiếc cần câu ai đó đã mang theo nó lên tàu rồi bỏ chiếc móc câu đi, thay vào đó, cậu buộc vào cuối sợi dây chiếc kẹp tóc gắn đá quý của cậu. Nếu như thứ đó là cá, hoặc con người, hoặc là thứ gì đó mà cậu chưa nghe đến bao giờ thì chí ít, nó cũng hãy đùa nghịch một chút với cái kẹp này, để cậu còn biết được xem thứ đó là gì.

KiriBaku/BakuShima's Theory of LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ