Những chuyện thị phi nơi thảm đỏ (Actor! AU)

264 32 0
                                    

Hôm nay là ngày mà ai cũng chờ đợi. "My Hero Academia the Movie: Hero Rising" sẽ về tại rạp ở chính Hollywood này. Ngay tại đại lộ Ánh Sáng, ở một rạp phim tại cuối khu, được thiết kế để toàn bộ dàn diễn viên và nhân lực có thể thưởng thức những thước phim mà họ đã dày bao công sức để dựng nên.

Nhưng lùi lại một chút, đến với căn biệt thự với cánh cổng bằng kim loại sơn màu vàng nhũ sáng chói, một cặp đôi vẫn còn đang nằm trên giường mặc cho nắng đã lên đến đỉnh đầu. Tiếng chuông báo thức đã tắt cái rụp từ nửa tiếng trước. Và gần một tiếng sau, mái đầu vàng mới bắt đầu ngóc cái đầu lên để nhìn xe đã mấy giờ rồi. Hôm nay là ngày nghỉ của Bakugo, vậy nên cậu mới có thời gian để tranh thủ được chút thời gian ngủ nướng trước khi thức dậy để ăn sáng muộn. Tối qua cậu đã nhận được giấy mời để đến tham dự buổi ra mắt phim. Nhưng giờ hẹn là tận 8 giờ tối nên coi như cậu cũng được rảnh rang chút.

Đặt lại cái đồng hồ lên cái tủ đầu giường, Bakugo xoay người rồi lại nằm xuống giường và trùm chăn kín đầu mình.

"Này Shit-head, gần 10 giờ sáng rồi đấy. Dậy chưa?"

Giọng cậu ngái ngủ thấy rõ. Rồi cái cục chăn nằm bên cạnh cậu bỗng nhiên cựa quậy một chút rồi dừng lại. Một mái đầu đỏ rối bù chui ra từ trong chiếc chăn to cộm và nheo nheo đôi mắt nhập nhèm của mình nhìn qua chiếc đồng hồ.

"Muộn vậy rồi à?... Dậy thôi..."

Và sau khi Bakugo cuối cùng cũng nhấc được người dậy khỏi đệm, một ngày của cả hai người mới chính thức bắt đầu.

Sau khi đã rửa mặt cho tỉnh ngủ, Bakugo ra khỏi nhà tắm và phát hiện ra rằng con người với quả đầu đỏ xù bông từ lúc nào đó đã lại nằm xuống giường và đánh thêm một giấc nữa ngon lành. Và hình như là do Trời ưu ái, bằng cách nào đó, cậu ta ngủ mà vẫn chảy ke y như trẻ con mẫu giáo vậy. Nếu bây giờ cậu mà đưa ngón tay lên mút nữa thì có khi chắc Bakugo không nhịn được mà cười cho cậu ta một trận quá.

Lay khẽ mái đầu đỏ kia, Bakugo nhẹ nhàng gọi cậu ta dậy.

"Kirishima, dậy thôi. Hôm nay hai ta sẽ ăn bánh pancake đấy. Muốn ăn không?"

Kirishima, mắt vẫn nhắm, người vẫn nằm yên nhưng miệng thì cử động. Cậu rền rĩ.

"Muốn ăn lắm chứ... Nhưng buồn ngủ..."

Bakugo phụt cười trước bộ dạng như đứa con nít của Kirishima. Rồi sau khi chắc chắn rằng mình đã cười được một mẻ lớn, cậu mới nuốt lại tiếng khúc khích, rồi ôm lấy cái bụng đang rộn ràng cả lên vì thấy nực, dùng hết sức nắm lấy tay Kirishima mà kéo cậu ta dậy khỏi giường.

"Dậy nào...!"

Cậu vừa nắm lấy tay Kirishima kéo dậy, vừa hô như đang chơi kéo co. Người đang nằm ngủ bị quấy rầy, cũng vội... một cách ngái ngủ, ngồi dậy rồi cho hai chân xuống khỏi giường, ngồi thẳng ở mép giường. Rồi lại... lơ mơ ngồi ngủ tiếp!

"Mày thật là..."

Bakugo đưa tay lên che miệng cười phụt ra một cái. Rồi đưa tay xuống dưới mép áo ngủ của Kirishima và lôi thẳng nó lên trên trời, lột ra chỉ trong một khắc. Sau đó, cậu ném cái áo vào phòng tắm và đi chọn cho Kirishima một cái áo khác để mặc ở nhà trong hôm nay. Tối nay đã có vest đặt trước, nên cậu cũng chẳng cần lo việc đêm nay mặc gì nữa. Mặc xong áo cho Kirishima mà cậu ta vẫn vừa ngồi vừa ngủ được, Bakugo thực sự cảm thấy khá phục.

KiriBaku/BakuShima's Theory of LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ