Xe ngựa vòng quanh núi, một trận điên cuồng, Tiết Bách Hoa nhíu mày
Sáng sớm hôm đó, nha hoàn tới thông báo, nói giáo chủ mời nàng đồng du, mặc dù muốn từ chối, nhưng nghĩ tới Lữ Tương Âm cười duyên dáng. Tiết Bách Hoa lập tức từ bỏ ý niệm, khuôn mặt xấu xí dấu dưới vẻ xinh đẹp kia, nàng sớm đã nhìn thấu, nói nhiều vô dụng, ở trước mặt giáo chủ ma giáo, không có quyền lợi nói không. Vì vậy hai người ngồi chung xe ngựa, nói là đồng du ? Bất quá là vi phục xuất tuần mà thôi
Lang Nha Trại, từng là đất của ác bá giang hồ tụ hội, mà nay là phân đà của ma giáo Lữ Tương Âm.
Đợi xe ngựa dừng lại, Tiết Bách Hoa đi theo Lữ Tương Âm bước xuống đất, dõi mắt nhìn lại, đồng loạt tất cả đều là nam nhân, hình dáng hung ác, kỳ trang dị phục, đao kiếm trong người, dường như tuỳ thời sẽ đại khai sát giới, chỉ coi nàng là một oa nhi non nớt, chỉ sợ những con chó hoang không được trói chặt, sẽ nổi điên cắn xé nàng.
Ngắm Lữ Tương Âm một cái, cười nhạt như cũ, không thèm để ý
Tuổi tác bất quá mười lăm mười sáu, khí thế áp chế được mấy trăm giáo chúng, Lữ Tương Âm tuyệt không giống như bề ngoài đơn thuần, kết quả cốt tử chảy máu gì, lại có khí chất không cân đối như thế, cùng với khi thế không giận mà uy ? Tiết Bách Hoa mím môi, bước nhanh hơn đuổi theo, tiểu đồng bên trong không kịp ngăn trở, Lữ Tương Âm mới vừa đẩy cửa, lập tức nghe lãng ngữ mơ màng
" Thuyên Anh, chàng thật giỏi... A... Lại tới... Người ta còn phải..." Bên trong phòng khách thỉnh thoảng vang vọng giọng nữ xinh đẹp
" Bảo bối dâm như thế, ta còn có thể tái chiến ba trăm hiệp!" Giọng nam khác vang lên, không hề cố kỵ.
Lữ Tương Âm mày liễu khẽ nhếch, lượn quan bên trong phòng. Chỉ thấy trên giường lớn xộc xệch, một đôi nam nữ vong tình phiên vân khúc vũ, nam nhân liếc thấy một đạo thân ảnh liếc qua, không chút nghĩ ngợi, chuẩn bị mở miệng mắng to, sao đoán được miệng vừa mở một nửa, Lữ Tương Âm kéo ghế thái sư, đối diện hai người ngồi xuống, một bộ hình dáng xem kịch vui
" Đừng để ý ta, cứ tiếp tục đi " Lữ Tương Âm khoác tay, phía sau một tiểu đồng liền bước lên dâng trà
Nam nhân để cho giáo chủ cung kính chờ đợi, sợ ngay cả hồn cũng bay mất, nào còn hứng thú tiếp tục ? Lập tức đẩy nữ nhân trên người xuống, chật vật mặc hoàn khố quỳ xuống, nữ tử thấy người tới là Lữ Tương Âm, cũng lập tức dùng áo ngủ bằng gấm quấn lại, quỳ bên cạnh nam nhân. Tiết Bách Hoa nhíu mày, nàng lui về phía ghế sau Lữ Tương Âm, lãnh đạm nhìn đôi cẩu nam nữ ở phía trước, lại hồ đồ giáo chủ đến cũng không biết, coi là không muốn sống nữa
" Dạ, giáo chủ... Tiểu..."
" Lục Vặn " Lữ Tương Âm cắt lời nam nhân, kêu một nam nhân khác tới
" Dạ giáo chủ " ngoài cửa một tên nam tử, tuổi tác còn nhỏ, không tới hai mươi, hắn cung kính hướng Lữ Tương Âm chắp tay, mặt cúi thật thấp
" Lần trước ta giao phó chuyện lấy đầu Lý gia...là lúc nào ?" ngón tay ngọc nhẹ trượt qua tóc, Lữ Tương Âm mỹ mâu nhìn chằm chằm nam nhân nửa trên để trần.
YOU ARE READING
[Hoàn][BH][Nhất Thụ Đa Công] Thiên Hữu Phúc Hồng - Đào Hoa Chước Chước
Fiction HistoriqueTác Giả: Đào Hoa Chước Chước Editor:Yulsosexy Thể Loại: cổ đại, NP, nhất thụ đa công, chủ thụ, ngược tâm, ngược thân, ngược thụ, ân oán giang hồ, ngược luyến tàn tâm, bách hợp Nhân vật: Tích Phúc Hồng, Thi Thuý Yên, Tiết Bách Hoa, Tiêu Tất Ngọ...