Chương 45

2.8K 151 4
                                    

Điền Chính Quốc bên này giải quyết được nan đề có thể xem là lớn nhất đời hắn thì Lâm Tây bên kia cũng có thêm tin tức mới về Việt Mỹ.

Quả nhiên Việt Mỹ và Lâm Giai Ân thực sự bắt tay nhau để lừa A Bảo vào tròng. Báo cáo kết quả điều tra rõ ràng đến nỗi Lâm Tây có thể biết được tường tận mọi việc làm của nhóm người này.

Đường dây buôn người trái phép luôn bắt đầu bằng việc cho người len lỏi vào làm quen với những sinh viên nhà nghèo có chút nhan sắc. Sau đó tạo lòng tin, ngỏ ý muốn giúp đỡ giới thiệu việc làm thêm nhẹ nhàng lương cao. Tâm lý muốn kiếm tiền trang trải cuộc sống đã che mắt các em, khiến bọn lừa đảo không tốn nhiều công sức để đưa các em đến nơi gọi là phỏng vấn xin việc.
Ở đấy, địa ngục trần gian chính thức bắt đầu. Nhẹ thì bị cưỡng hiếp quay phim đe dọa, sau đó bắt ký kết hợp đồng làm người mẫu đóng phim người lớn. Nặng thì còn bị mấy lão biến thái nhìn trúng, phải phục vụ gần chục người một ngày. Mặc dù vẫn được trả lương sòng phẳng nhưng vấn đề ở đây là không ai tình nguyện thực hiện công việc dơ bẩn này cả.

Lâu lâu cũng xuất hiện vài khiếu nại nặc danh được gửi lên cục cảnh sát, nhưng ai có thể đụng đến tập đoàn lớn thứ hai ở A thị đây. Đám cảnh sát và tòa án hầu như chỉ là bù nhìn, điều tra sơ qua rồi vội kết luận không đủ chứng cứ liền bác bỏ khiếu nại ngay lập tức.
Nhìn bản tổng kết cực kỳ chi tiết trước mặt, Lâm Tây thật sự giật mình với tốc độ làm việc và khả năng điều tra chuyên sâu của đội ngũ trinh thám Điền gia.

Chả trách ba y từng bảo, một gia tộc mạnh không phải nằm ở chỗ họ có bao nhiêu tiền, mà nằm ở chỗ họ có thể sử dụng số tiền đó để thâu tóm được bao nhiêu quyền lực.

Nếu Điền gia mà muốn đối phó với Việt gia, chỉ bằng xấp giấy nằm trên bàn y lúc này cũng đủ để cho bọn họ không ngóc đầu lên nổi.

Mấy ngày gần đây Lâm Tây biết Điền Chính Quốc cũng sống không dễ dàng gì nên quyết định không chủ động liên lạc với hắn. Y nhấc máy gọi cho A Bảo, dù sao phải thả mồi thì bọn Việt Mỹ mới có thể cắn câu được.

Này cũng vì tính cách của A Bảo mà ra. Ai đời ngoài giờ lên lớp toàn đổ hết thời gian vào nghiên cứu rô bốt, không thì đi từ thiện, tuyệt đối chẳng thấy hội hè đàn đúm gì. Thành ra việc để bọn buôn người tự nhiên len lỏi kết bạn với nó hơi bị bất khả thi.

Lâm Tây dự định để A Bảo thường xuyên lên lớp hơn, thả thông tin cần kiếm tiền gấp, muốn tìm việc làm thêm. Như vậy mới tạo điều kiện cho bọn buôn người đánh tiếng được chứ.

Nghĩ là làm, Lâm Tây hẹn A Bảo ở quán nước gần công ty của y. Dù sao từ trường nó qua đấy cũng gần. Vừa hay A Bảo mới tan học, hai người quyết định cùng nhau đi ăn trưa luôn.

Lâm Tây sau khi cúp máy liền ngẩn người nhìn màn hình điện thoại. Cảm giác mong chờ gặp người nào đó đã lâu không được cảm nhận khiến y cũng tự bất ngờ với bản thân.

Có lẽ mình có chút thích thích tính cách tươi sáng, nụ cười không chút tính toán của em ấy rồi. Nhưng người ta chắc gì đã giống mình, Lâm Tây lắc đầu tự mỉa mai.

[KookTae ver] Định Mệnh Se Duyên!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ