Chap 27- Còn muốn tiếp tục sao?

177 13 0
                                    

Nữ sinh yêu thích? Chân Điềm len lén liếc một chút Trần Tuý bên cạnh, Trần Túy phát giác được tầm mắt của cô, cũng quay đầu sang nhìn xem: "Thế nào?"

"Không có gì." Chân Điềm nghiêng đầu đi, hướng phía trước đi hai bước lại ngăn không được nở nụ cười, "Cho nên học trưởng lúc học trung học liền thích em a?"

Trần Túy không có phủ nhận: "Nếu không anh làm gì vì em cùng nhiều người như vậy đánh nhau?" 

"Vì bọn họ hiểu lầm em là bạn gái của anh, nên mới tìm em gây phiền phức nha." 

Trần Túy nghe đến đó, ngoắc ngoắc môi: "Hiện tại xem ra, bọn hok kỳ thật không có hiểu lầm?"

Chân Điềm bị anh nói đến bên tai ửng đỏ, cô vẫn cho là chính mình là một người da mặt rất dày, thế nhưng là cùng với Trần Túy, động một chút lại sẽ cảm thấy thẹn thùng.

Trần Túy nhìn thấy hai tai cái tai đỏ của cô, tâm tình cũng có chút vui vẻ, tự nhiên dắt của tay cô, hỏi: "Chờ một lúc muốn đi nơi nào ăn cơm?"

Nhìn cái dắt tay, Chân Điềm có cảm giác bị điện giật, nhiệt độ từ bàn tay của Trần Tuý truyền đến, nhịp tim đập không ngừng tăng tốc: "Ở đâu cũng được ạ"

Trần Túy nghĩ nghĩ, hỏi: "Đói bụng sao?"

Nếu như không có sự tình của Trần Nhất Nhiên, hai người bọn họ lúc này cũng đã ăn được cơm trưa. Bị quấy rầy như thế, bây giờ cũng đã một giờ.

Chân Điềm lắc lắc đầu nói: "Còn tốt, lúc ra cửa em đã ăn qua." 

"Vậy là tốt rồi." Trần Túy cầm tay của cô có chút nắm chặt, nhìn cô hỏi, "Nếu không đi nhà anh ăn đi, để anh nấu cho em."

"A?" Chân Điềm ngữ khí hết sức kinh ngạc, cô vạn lần không nghĩ tới, ngày đầu tiên chính thức yêu đương, liền đến nhà bạn trai rồi?

Kích thích như vậy sao!

"Ăn cơm trong nhà có thể chơi đùa, thật ra anh thích hẹn hò trong nhà hơn."

Chân Điềm mặt đã đỏ đến mang tai, hẹn hò trong nhà bạn trai? Không nghĩ tới học trưởng là dạng này a!

"Thế nào?" Trần Túy biết Chân Điềm là thẹn thùng, lại lên cố ý đùa tâm tư của cô, "Mặt làm sao đột nhiên đỏ như vậy? Không thoải mái sao?"

Thấy Trần Tuý hướng trán mình đi tới, Chân Điềm liền giống như né tránh thú dữ, nhảy ra hỏi tay anh: ""Không có việc gì, ngược lại là học trưởng nói trong nhà chơi đùa, là chơi cái gì a?"

Trần Túy nhếch miệng, nghiêng thân tới gần cô, mang theo khí âm mập mờ, tiếng nói bên tai nhẹ nhàng vang lên: "Đương nhiên là. . . Coi phim nha."

". . ." A.

Bất quá lời nói như loại này bình thường nói ra là được rồi. Không cần cố ý áp sát như thế. 

Chân Điềm không nói một chữ, Trần Tuý cũng thông qua vẻ mặt đọc được tâm tư của cô. Hai người nắm tay đi ra trường học, đứng trước chỗ đậu xe.

Trần Túy có chút cau mày, suy tư một hồi, đối Chân Điềm nói: "Em ngồi xe của anh đi, xe của em anh sẽ kêu người chạy về, chạy đến dưới nhà anh."

12 độ ngọt - Bản Lật TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ