Chap 23- Chào cô chú, con là Trần Tuý

163 13 0
                                    

Trần Túy nhìn thấy Chân Điềm lại gọi điện thoại tới, có mấy phần kỳ quái. Anh đeo tai nghe bluetooth lên, nhận nghe điện thoại: "Thế nào?"

"Học trưởng!" Chân Điềm thanh âm nghe vào mười phần lo lắng, giống như là gặp việc khó giải quyết, "Ba em cùng anh trai hôm nay không có đi làm!"

"Hả?" Trần Túy có chút không hiểu

"Cho nên là trưa nay trong nhà sẽ có bọn họ ăn cơm."

Trần Túy an tĩnh một hồi, chậm rãi ứng tiếng "Ừ".

Chân Điềm nói: "Nếu không hôm nào anh lại tới đi, em sợ bọn họ hù đến anh a."

Trần Túy cười nhẹ một tiếng, hé miệng nói: "Cái kia cũng không đến mức nha."

Bởi vì cùng Chân Điềm trò chuyện, điện thoại hướng dẫn hệ thống cũng bên trong cắt đứt, bất quá anh nhớ kỹ hạ cái giao lộ hẳn là xoay trái. Đem tay lái hướng bên trái đánh tới, hỏi Chân Điềm bên đầu điện thoại kia : "Ba em và anh trai hôm nay là cố ý ở nhà?"

"Vâng, hôm nay thứ hai, bọn họ hẳn là ở công ty, khẳng định là nữ sĩ Vương Thục Trân cáo mật cho bọn họ." Chân Điềm nói xong, lại giải thích một câu, " nữ sĩ Vương Thục Trân chính là mẹ em."

Trần Túy không khỏi lại cười hai tiếng, nói với cô: "Đã như vậy, coi như là anh tiết kiệm thời gian cho mẹ em đi, khẳng định mẹ em vẫn sẽ nói lại cho bọn họ."

"..." Có đạo lý.

"Người nhà em đều đang đợi anh, không nên để họ chờ quá lâu. Đúng rồi, bọn họ thích ăn cái gì, để anh mua vài món đồ."

"Không cần không cần, học trưởng đừng tốn kém." Chân Điềm tranh thủ thời gian ngăn cản, "Anh tới mẹ em đã vui vẻ hơn điên rồi." Nào có đạo lý nào idol tới gặp fan hâm mộ, còn cho fan hâm mộ đồ vật a!

"Cái này quá không hợp lễ nghĩa"

"Nhà em không có quy củ nhiều như vậy nha." Chân Điềm lúc này đã tỉnh táo nhiều, Chân baba cùng Chân Hi muốn xem thần tượng của nữ sĩ Vương Thục Trân, vậy liền để bọn họ xem đi, "Vậy em trước không nói nữa, anh lái xe cẩn thận."

"Được." Trần Túy cười ứng tiếng,  cúp điện thoại, mới tháo xuống  tai nghe bluetooth.

Chân Điềm lần nữa từ trên lầu đi xuống, trong phòng khách ba người vẫn như cũ đồng loạt nhìn về phía cô. Nữ sĩ Vương Thục Trân đoán vừa rồi khẳng định cô trở về phòng đã gọi điện thoại, liền hỏi: "Bạn con tới chỗ nào rồi?"

"Chắc là còn một chút nữa, con ra ngoài chờ đây" Cô nói rồi đi tới cửa, mở cửa thay giày, pudding vui vẻ ở sau lưng cô, tựa hồ là muốn cùng cô đi ra ngoài.

"Pudding cũng muốn ra ngoài sao?" Chân Điềm thay xong giày, khom lưng đem pudding bế lên. Pudding trong ngực nàng kêu một tiếng, Chân Điềm sờ sờ đầu của nó nói: "Vậy chúng ta cùng đi ra đi."

Cô đem xích chó mang lên cho pudding, ôm nó ra cửa, cô vừa đi, trong nhà ba người lại mở lễ hội.

"May quá, mẹ còn tưởng hai người đem người ta hù chạy." Nữ sĩ Vương Thục Trân tối hôm qua cùng Chân baba nói Chân Điềm muốn dẫn bạn về nhà ăn cơm, ông liền lôi kéo Chân Hi hôm nay cùng nhau ở nhà chờ. Vừa rồi nhìn Chân Điềm bộ dạng kia, bà còn tức giận Chân baba sẽ làm hư bữa cơm này, cũng may đối phương vẫn đồng ý.

12 độ ngọt - Bản Lật TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ