•Niiny: Cái bìa không liên quan gì đến chương này đâu, chỉ là tôi thấy chồng Tom quá đẹp trai thôi = )))
______________________________
Vì chuyện lúc nãy mà giờ tôi phải đi cất đống chổi và cái rương đựng mấy trái bóng chơi Quidditch. Vấn đề là mấy cây chổi và rương to hơn tôi gấp ba, và tôi thì đang rất mệt.
"Này, trông em mệt vậy sao mà cất hết đống này được? Đưa đây cho anh." Doval lên tiếng, tôi cảm động quay qua.
"Ôi thật là cảm ơ-"
"Không! Để nó tự làm, tội dám không chú ý lời nói của đội trưởng."
"Thôi nào Marcus, tình nghĩa anh em lâu nay tương tàn như thế à?" Tôi giãy lên, đá một cái thật mạnh vào rương bóng. Cơn đau truyền lên não khiến tôi choáng váng ngã xuống đất.
"Đúng vậy đấy!" Marcus vênh mặt lên nhìn rồi cười đắc ý.
"Được! Từ bây giờ anh sẽ vào danh sách đen trong tiết độc dược của tôi."
"Mời luôn." Nói rồi Marcus kéo cả đội đi luôn trước khi ai đó kịp giúp đỡ tôi.
Tôi đành dùng sức kéo đống này vào phòng thay đồ, tự nhủ nó rất gần 100 lần. Cũng có 300m thôi mà, không sao cả. Không... Không sao cả... MARCUS FLINT ĐÁNG GHÉT, TÔI SẼ GIẾT ANH!!! Ôi, biết vậy tôi đem theo đũa phép cho rồi. Tập Quidditch hạn chế mang đũa phép mang bên người mà, gãy đũa như chơi.
Kéo được đống đồ vào kho chứa, đóng cửa cẩn thận, tôi phủi tay thở phào một hơi. Đảo mắt xung quanh, tôi chú ý đến một căn phòng bị hở cửa. Tôi dò xét lại gần, mở cửa he hé tiến vào bên trong lặng lẽ. Tôi lê bước chân thật nhẹ nhàng, tay cầm đèn dầu tiến gần tới bóng đen lom khom phía giữa phòng. Ánh sáng nhợt nhạt hắt lên bóng đen, tôi nhận ra cái đầu quấn khăn tím quen thuộc. Giáo sư Quirrell?
Lão tỏi nhìn thấy tôi một giây sau đó, ông ta khiếp vía lùi về sau, tay luống cuống quấn khăn lại. Nhưng cuối cùng vẫn chẳng được, vì tôi đã thấy thứ gì đó lấp ló sau quả đầu kia. Bên trong khăn không phải là tỏi, nó là một thứ gì đó đang chuyển động. Giáo sư Quirrell lắp bắp, tay chân run rẩy, ánh mắt kinh hoàng bất ngờ nhìn chòng chọc vào tôi.
- "Tr... Trò... Trò làm ... g... Gì ở đâ... y... Đây vậy?"
- "Tôi đi cất đồ, vậy còn giáo sư? Ông làm gì ở phòng thay đồ Quidditch?" Tôi lừ mắt, khó chịu mở miệng hỏi, dán lên người lão tỏi ánh mắt nghi hoặc dùng để tra khảo.
- "T... Ta... Ta có chú... Chút chuyện cần làm... Làm thôi. Mà... Mà tối rồi... Tr... Trò nên về đại... Đại sảnh đường ăn... Ăn tối đi."
- "Ồ... Vậy chào, tôi đi trước." Tôi quay đầu bước ra cửa đi một mạch, trong đầu xoay quanh những suy nghĩ về thứ dị dạng kia. Ông ta rất mờ ám, tôi đã nghi ngay từ đầu rồi mà...
Tôi ngẩng đầu, chạm mắt với mái tóc bạc đang đi phía bên kia hanh lang. Theodore Nott. Anh ta nhìn tôi một giây ngắn ngủi trước khi ngoảnh mặt bỏ đi. Khẽ lắc cho đầu tỉnh táo, tôi tiếp tục bước đi. Giờ cần phải nạp năng lượng đã, còn một đống việc sắp thông đít tôi vào buổi tối kìa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To Die
FantasyI Was Born To Die "IWBTD" is in the series "Je". ___ Tôi sinh ra là để chết. "Are not! Don't die, don't leave me!" "I will join the guild." "Haha! The trump card is in my hands." "You can only choose one thing." "Only I die! Everything can come...