Quyển 2 - Chương 17

1.6K 175 5
                                    


Tại Coffey mà sáng nay tôi đến đâu cũng ngại chết đi được. Mọi người trong Slytherin cứ nhìn tôi chỉ trỏ rồi thì thầm to nhỏ gì đó, nhất là mấy bà chị tiểu thư đỏng đảnh. Ôi chết tôi mất, việc này gần như cả trường biết rồi. Mấy đám con gái nhìn tôi ganh ghét ra mặt luôn... Chuyện này mà đến tai người nhà Coffey là tôi chết chắc. Aaa Coffey đáng ghét, rốt cuộc não anh ta chứa cái quái gì kia chứ?! Đúng là điên rồi, anh ta điên thật rồi!

Tôi phát điên lên vì anh ta mất, tên chết tiệt Coffey!

- "Thôi nào! Tỉnh táo lên, đó chỉ là tin đồn thôi, chỉ là tin đồn thôi em hiểu không?" Chị Martin ngồi bên cạnh vỗ vai tôi an ủi.

- "Không chịu đâu! Chị phải lấy lại công bằng cho em." Tôi gục đầu vào lòng chị mè nheo.

- "Nào, nào! Không sao đâu, để chị. Này Hugh! Cậu cũng nên cho bọn tôi một lời giải thích chứ! Hành động hôm qua là sao hả?" Martin dỗ dành tôi sau đó quay qua quát Coffey.

- "Giải thích gì? Tôi chẳng có gì để giải thích cả." Coffey nhướn mày, thản nhiên đáp trả.

- "Thái độ đó là sao? Cậu không biết gì vậy thì hành động hôm qua là như nào? Cái gì mà Elly của cậu? Hả!?" !!!Tôi chột dạ khi nghe câu "Elly là của cậu.", đỏ mặt cắn môi cố gắng dời sự chú ý khỏi đôi mắt xanh biển.

Coffey nhìn tôi hồi lâu, sau đó tiếp tục im lặng đọc sách. Sự bố đời thiếu đánh này đã thành công chọc cho Doval và Martin tức điên, còn tôi thì đang cố tự thôi miên bản thân khỏi cái hành động nhìn lén chết tiệt của mình.

- "Meow meow meow."

Có cái gì đó mềm mềm và xù giống cục bông chạm vào tay tôi đang buông thõng xuống sàn. Tôi cúi đầu nhìn, thì ra là Luxie, mồm nó còn đang ngậm 1 lá thư được niêm phong bằng sáp màu vàng-màu sáp yêu thích của ông tôi. Có vẻ như Silly đã không xuống được hầm-phòng sinh hoạt chung Slytherin ở dưới hồ nên đưa cho Luxie lúc con bé đang dạo chơi bên ngoài. Ồ... Đừng ngạc nhiên như vậy, các con vật tại thế giới phù thủy luôn thông minh hơn hẳn động vật bình thường. Trông Silly không đợi được đến sáng mai mà đưa cho Luxie như này thì có lẽ ông tôi đã yêu cầu nó phải giao tới tay tôi trong thời gian nhanh nhất.

Tôi vui sướng nhảy khỏi vòng tay của Martin để chộp lấy Luxie, còn thơm vài phát vào má con mèo. Nhìn bức thư nó ngậm trên miệng, tôi khá là hồi hộp về nội dung bức thư đó.

- "Ôi đây rồi! Chờ cưng mãi."

Tôi hôn lên lá thư 1 cái rồi mỉm cười rõ vui quay qua quay lại nhìn mọi người xung quanh, " Chà... Tôi có việc phải làm rồi. Mọi người cứ đấu võ mồm đi, tôi đi trước đây." Rồi quay người chạy 1 mạch lên phòng .

Cạch! Cạch!

Tôi chạy đến bàn học, đưa lá thư lên mũi hít một hơi thật dài rồi cẩn thận bóc nó ra. Bên trong là 1 tờ giấy thơm mùi da dê có những nét bút mà nhìn thôi cũng biết người viết rất cầu toàn, nét chữ thanh đậm, đều và đẹp, hàng lối thẳng tắp. Ngoài tờ giấy ra còn có 1 bọc bé tí tẹo bọc bằng giấy gói quà màu nâu. Tôi lấy bức thư ra đọc trước.

--------------------------------------------------------

Elly cháu yêu,

Bọn ta đã nhận được thư của cháu, Nava đã sốt sắng cả lên khi biết rằng cháu gặp chuyện ở trường. Trước hết thì bọn ta phải căn dặn rằng cháu nên cẩn thận với mọi thứ, đừng lơ là khiến bản thân rơi vào thế bị động.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ