Quyển 3 - Chương 22

845 128 4
                                    

- "Các trò đã phá vỡ hàng tá quy tắc của Hogwarts chỉ trong 1 đêm qua. Và điều này quá đủ để làm bằng chứng đuổi học cả 3 trò." Hiệu trưởng Dumbledore từ từ nói, vẻ mặt rất nghiêm trọng.

Điều này cũng làm tôi thấy khá lo lắng, thêm cả việc từ đêm qua đến giờ tôi thấy đau mắt và mệt mỏi.

- "Vậy nên ta quyết định... Sẽ trao thưởng huân chương cho các trò vì những công lao đặc biệt cho trường."

Cơ mặt tôi dãn ra, khẽ thở phào 1 hơi, thoát rồi!

- "Các trò đều biết đấy. Nếu như hôm qua chỉ cần chậm 1 chút thôi, Ginny Weasley sẽ chết và Hogwarts cũng bị đóng cửa."

Cụ Dumbledore cầm một cuộn giấy, đứng lên đi đến chỗ Ron.

- "Ron à, lá thư gửi đến Azkaban, thầy nghĩ chúng ta cần người giữ khóa cổng trở lại."

Ron niềm nở nghĩ đến việc giải cứu người bạn của mình, hớn hở nhận lấy lá thư từ cụ Dumbledore rồi nhanh chóng chạy đi làm nhiệm vụ ngay lập tức. Bây giờ còn mỗi tôi và Potter trong phòng hiệu trưởng cùng cụ Dumbledore. Cụ mỉm cười nhân hậu nhìn chúng tôi.

- "Đầu tiên, ta muốn nói đầu tiên đó chính là cảm ơn 2 trò, Ellyna và Harry." Cụ tiến đến gần Potter "Thầy thấy có vài điều khiến trò khó chịu, phải không Harry?"

- "Thầy biết đó, em nhận ra em và Tom Riddle có vài điều giống nhau đến kì lạ."

- "Về việc trò nói được xà ngữ ư? Trò biết đấy, chúa tể hắc ám cũng có thể nói được xà ngữ. Nếu ta không nhầm thì hắn đã truyền 1 phần năng lực đó sang trò, vào cái đêm mà hắn để lại vết sẹo này." Cụ nhìn vào vết sẹo tia chớp trên trán Potter.

- "Nhưng còn em nữa. Thầy có thể giải thích tại sao mắt em lại trở thành màu đỏ và không bị tác dụng bởi đôi mắt hóa đá của tử xà, hay việc em biết xà ngữ."

- "Ellyna, trò không hẳn là biết xà ngữ, đó chỉ là trò hiểu nghĩa của nó thôi, trò là một Slytherin, đương nhiên mà. Còn về đôi mắt, có lẽ trò phải tự tìm hiểu rồi. Có thể nó sẽ liên quan đến... Lời nguyền chăng?"

Tôi nhíu mày, hơi khó chịu vì cảm giác như Potter đang được thiên vị, Dumbledore giải thích cho Potter cặn kẽ và rõ ràng còn bắt tôi tự tìm hiểu bản thân mình. Hay là do có 1 số điều về nó không nên biết, không tiện nói hoặc là không được biết?

Hoặc cho dù bất cứ lí do nào đi nữa thì tôi cũng chẳng bao giờ ưa nổi Gryffindor. Ôi đầu của tôi!

- "Vậy thôi em xin phép về trước ạ."

- "Trông trò có vẻ mệt mỏi, ta nghĩ trò nên đi tìm Pomfrey."

- "Thôi khỏi ạ, em xin phép."

Tôi cúi chào cụ rồi bước ra khỏi phòng, đóng cửa một cách thô bạo mà không quá lộ liễu.

Đầu đột nhiên nhói lên 1 cái làm tôi khuỵu xuống đất, 1 tay phải bám vào tường. Mặt tôi nóng lên, hơi thở bắt đầu dồn dập. Đáng ra tôi nên đến bệnh thất sớm hơn mới phải. Óc chó thật! Hai tay tôi ôm ngực, vẫn không thể điều hòa hơi thở. Bắt đầu xuất hiện cơn hoa mắt, chóng mặt.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ