Quyển 2 - Chương 4

1.8K 206 22
                                    

"Tiền bối Friszore, lúc đó bọn em đang chơi bên bờ hồ thì có con nhỏ máu bùn chạy qua va vào Hellia. Hellia nói con nhỏ kia là máu bùn và đám nam sinh bên Hufflepuff chửi cậu ấy là vô học. Còn có bảo cậu ấy là đứa con rách nát vì có cha là tử thần thực tử trong ngục Azkaban. Anh ta xúc phạm Slytherin, chửi chúng ta đều là lũ tử thần thực tử tử kinh tởm chỉ biết cúi xuống phục tùng Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Anh ta còn động đến lòng tự trọng của Hellia nữa, nói cậu ấy là đứa không ai dạy dỗ, hư đốn."

Tôi nhăn mặt, cuối cùng giãn ra nhếch mày khinh bỉ. Xốc cổ áo cho tên Hufflepuff hãm tài kia đứng thẳng dậy, mỉa mai:

"Ồ, vậy sao? Giờ tôi mới biết người nhà Hufflepuff cũng thích lo chuyện bao đồng đấy... À đương nhiên người nhà ở đây là chỉ mình anh thôi anh trai à."

"Tôi nói vậy là sai sao? Bố cô ta đang ở trong Azkaban, ông ta đang phải trả giá cho tội lỗi của mình. Cô ta xúc phạm đến người khác, gọi họ là vô học. Đó là một từ mà quý tộc nên nói à? Đó là sự vô học. Tôi đã nói cô ta không có cha mẹ dạy dỗ, hư đốn đấy thì sao? Cô ta định làm gì? Gọi người bố có lẽ đã phát điên trong Azkaban để khử tôi chắc?"

Đứa trẻ nhà Avery nghe đến bố thì khóc toáng lên, ôm chặt tôi nức nở. Tôi vuốt ve trấn an nó, đưa con nhỏ qua chỗ Pansy. Máu sôi đến tận não, tôi nhảy vô nắm cổ áo của thằng chó hãm tài mở mồm câu nào thối câu đấy mà quát:

"Banh con mắt của mày ra thằng khốn, chưa xét con bé đã làm gì mày nhưng mày nhìn xem, làm một thiếu nữ khóc là hành động của một người đàn ông sao? Lời của mày dành cho Avery chắc tử tế hơn từ máu bùn nhiều nhỉ? NHỈ? Và không cần phải phiền đến ngài Avery làm gì đâu, vì chính tao sẽ xử lý mày, ngay tại đây. NGAY BÂY GIỜ! Quý tộc Slytherin đã ghét máu bùn ngay từ xưa rồi và họ buộc phải ghét đám dơ bẩn đó. Họ phải duy trì dòng máu tinh tế xinh đẹp trong người mình, máu thuần. Nếu tiếp xúc với máu bùn nhiều, họ sẽ bắt đầu nảy sinh những tình cảm không đáng có và sẽ hủy hoại sự trong trẻo, thuần huyết của gia tộc mình. Việc ghét máu bùn đã là điều bình thường trong cái giới phù thủy này, nếu mày không chấp nhận được thì cút về bên cạnh mẹ đi, đừng có bô bô cái mồm ở đây. Biết sao không, quý tộc và Slytherin bọn tao không chỉ ghét mỗi máu bùn không đâu, tin mừng là chúng tao còn ghét cái thể loại hãm tài không biết gì cũng nói như anh trai đây. Và tao tin rằng trước khi xen vào chuyện của Slytherin đây thì nên xem lại mày có đủ cao quý không nhé, bé-cưng! Nhưng tốt nhất là đừng chĩa cái mồm thở câu nào câu đấy rách nát của mày vào, nếu không..."

Tôi kéo anh ta lại gần mình, mặt sát tới nỗi chỉ cần anh ta cúi xuống sẽ chạm nhau. Nghiến răng, tôi ghim mắt mình vào mắt anh ta.

"... Nếu không thì cứ chờ đấy! Tao sẽ đè mày nát bét, tao sẽ làm mày bại hoại, đau khổ tới mức chính mày cũng không thể tưởng tượng được. Tao sẽ khiến mày đau đớn suốt quãng đời cho tới khi mày ngừng thở. Tao sẽ tiễn mày về nơi tận cùng của thế giới. Nhớ cho kỹ, từ nay né tiết Độc dược ra càng xa càng tốt, hay mày chết đi cũng được. Hít chung bầu không khí với mày khiến tao mắc ói. Thằng-khốn-hạ-đẳng!" Tôi đưa một tay nắm lấy cà vạt anh ta, siết nó chặt tới mức mặt của anh tím tái.

Alex chạy tới ôm ngang eo kéo tôi ra, vuốt lưng để khiến tôi bình tĩnh. Cedric cũng kéo thằng hãm tài kia ra khỏi tôi, nới cà vạt ra giúp nó hít thở.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ