Quyển 2 - Chương 26

1.4K 191 10
                                    

- "Thấy gì không? Ta phải sống nhờ thân thể của kẻ khác-1 kí sinh trùng! Và máu kỳ lân là thứ có thể giúp ta duy trì đến bây giờ, nhưng thứ đó chẳng thể cho ta 1 thân thể độc lập. Thứ duy nhất có thể giúp ta là thứ trong túi của ngươi, Potter."

Potter ở sau lưng tôi đút tay vào túi, nó móc ra một viên đá nhỏ màu đỏ chói, tôi đoán là Hòn đá phù thủy của Nicolas Flamel. Tôi thủ thế, khó chịu nhìn người đứng trước mặt. Tên chết tiệt, khốn kiếp. Đã cố tránh, cuối cùng tôi vẫn bị dính vào Voldemort.

- "Nghĩ tới cha mẹ người đi Potter, nếu muốn họ sống thì đưa hòn đá cho ta." Voldemort cười man rợ, khuôn mặt không ra hình thù gì nhăn nhúm lại.

Tôi đẩy Potter lùi lại, cố gắng giữ thằng nhóc sau lưng. Với tư cách là một đàn chị...

- "Có ngu mới tin mày Voldemort, đừng chơi cái trò lừa trẻ con đấy. Có vẻ như mày quên ở đây vẫn còn tao thì phải? Không hiểu sao với đầu óc như mày đi dùng dăm ba cái thỏa thuận để bịp trẻ con này mà cũng vào được Slytherin, tao thấy nhục mặt hộ luôn đấy."

Voldemort rít lên giận dữ, Quirrell quay phắt người phóng một bùa về phía tôi. Tôi vút đũa, hất văng bùa đi về phía lão, trừng mắt. Đẩy Potter về phía cửa, tôi nhắm đũa đến phía lão già chết tiệt đang hằm hè nhìn tôi. Chúng tôi có một màn đấu đũa phép với nhau, và dĩ nhiên người yếu thế hơn là tôi.

Có lẽ tôi sắp thua, cho tới khi Quirrell thay đổi hướng đũa phép và tặng cho Potter một bùa Brachiabindo (Bùa trói, tác dụng:). Tôi nhào tới, tạo phản bùa. Đứa trẻ nhà Potter ngã xuống đất, sự sợ hãi xâm chiếm cả khuôn mặt của thằng bé, tôi quẫn bách cúi người vuốt đi lớp tóc ướt nhẹp trên mặt Potter, gấp rút trấn an, thậm chí còn chẳng để ý rằng chúng tôi không thân thiết đến thế.

-"Harry, nghe tao này, bình tĩnh đi. Phải ra khỏi đây giao nộp viên đá cho Dumbledore có được không? Và tố cáo lão già Quirrell chết tiệt này. Nếu được, chuẩn bị cho tao một cái quan tài luôn, cảm ơn."

Nhanh tay lấy đà đẩy Potter về phía cửa, tôi quay phắt lại trước khi hưởng trọn thêm cái bùa Trói nữa. Con mẹ nó, Potter còn chưa kịp nhấc bước chân đi thì lối ra đã bị lửa bịt kín rồi. Thằng bé lùi lại, tránh xa khỏi ngọn lửa trực chờ vồ tới.

- "Không! Tôi sẽ không đưa viên đá cho ông đâu Voldemort!" Potter hét lên, nó cầm hai vai tôi cố kéo lê khỏi ngọn lửa. Tôi giãy giụa, khó thở vì bị trói ngày càng chặt.

- "Giết nó!"

Quirrell nhào tới chỗ bọn tôi, Potter đẩy tôi ra, sau đó bị lão ta bóp cổ ngã xuống bậc thang, viên đá rơi khỏi tay lăn long lóc. Tôi khó khăn mở mắt ra nhìn, cố hớp lấy vài ngụm khí lạnh. Lão già chết tiệt tính giết tôi thật à? Potter thét lên cùng một lúc với Quirrell, lão ta ngã kềnh ra đất, ôm lấy bàn tay sưng húp. Voldemort ở đầu sau hối hả gào, buộc Quirrell phải đứng lên quần thảo với Potter một trận nữa.

- "Thằng ngu, giết nó đi!" Voldemort quát.

Tiếng thét thất thanh vang vọng cả căn phòng, lão già kia gục xuống ôm khuôn mặt bỏng rát khóc lóc rên la trong khi Potter còn đang cố để chạm vào lão lần nữa. Tôi đút tay vào túi quần, cầm chặt con dao của Coffey song cảm thấy cả người được thả lỏng và dễ thở hơn nhiều. Có lẽ là bùa Trói đã được giải rồi.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ