Quyển 3 - Chương 24

1.4K 136 92
                                    

•Niiny: Như đã nói ở chương trước, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần nha, cất hết mã tấu và phóng lợn đi =))))

______________________________

Coffey đẩy cánh cửa to gấp mấy lần cánh cửa vừa nãy. Ôi vừa nhìn bên trong thì tôi khẳng định đây chính là 1 cái lâu đài không hơn không kém. Phải nói là vô cùng vô cùng đồ sộ.

Cánh cửa gỗ màu đen mở ra, kêu lên vài tiếng "két, két" khiến người ta nghĩ rằng nó đã quá cũ kĩ rồi.

Khi nhìn vào bên trong, kiến trúc căn nhà phải gọi là quá xa xỉ và cổ kính, mang đậm chất quý tộc. Tôi choáng ngợp trước sự xa hoa của trang viên Coffey. Thảo nào bao nhiêu cô gái lại cứ phải đánh nhau để tranh giành Hugh Coffey mặc cho anh ta lạnh nhạt và vô tâm đến cỡ nào.

Kể ra làm dâu nhà Coffey cũng hết nước chấm đấy nhưng tôi đã gạt bỏ ý định đó từ lâu rất lâu rồi, nghĩ đi, một phù thủy tầm thường như tôi không bao giờ có cửa đâu. Đến người như Litzy còn chưa chắc thì nó trông mong gì ở tôi?

Đằng sau cánh cửa là sảnh chính của cung điện Coffey (Tôi sẽ gọi như vậy) ở đó có một bộ sofa mà nhìn thôi cũng thấy là nó đáng giá cả nhà ông bà tôi rồi. Sofa trạm khắc hoa văn tinh xảo, đính kim cương đã đành, đây còn nạm thêm cả ngọc quý và đá Sapphire.

Trên bộ sofa là một cặp vợ chồng quyền quý đang ngồi thưởng trà với vô số gia tinh đi qua đi lại phục vụ xung quanh. Ai cũng đều toát lên một vẻ quý tộc không hề nhẹ, tôi nhớ loáng thoáng hình như mình đã gặp 2 người này ở đâu thì phải.

À đúng rồi, phu nhân và gia chủ Coffey, gặp từ hồi giáng sinh còn gì nữa. Óc chó thật đấy.

Bà Coffey đang nâng tách trà lên một cách tao nhã, bỗng thấy tôi thì khựng lại. Bà ấy vẫn luôn quý phái như những hình ảnh trên mặt Nhật Báo Tiên Tri.

Coffey đặt tay lên lưng tôi, đẩy nhẹ về phía trước. Tôi lung túng khi tiến lên vài bước và chắc chắn rằng ông bà Coffey đã đặt sự chú ý lên mình.

Động não đi Ellyna Friszore! Quy tắc chào hỏi quý tộc mày học ở phủ Andes đâu rồi. Làm ơn não ơi đừng liệt vào lúc này. Mày sẽ để lại ấn tượng không tốt trước nhà Coffey mất.

Tôi nhanh chóng cúi chào cung kính trong sự khó chịu vì mình đã quá run rẩy trong quá trình cúi khiến cho động tác không được quý tộc cho lắm.

Elfleda Coffey đặt tách trà trên tay xuống. Mỉm cười quyến rũ nhìn tôi, bà đứng lên. Ôi cái vẻ đẹp chết người này. Thần tượng của tôi mặc chiếc váy trễ vai màu xanh ngọc lục bảo ôm sát cơ thể, phần đuôi váy dài chấm đất và được xẻ một đường từ giữa đùi xuống đến cuối đuôi váy, kèm theo là đôi guốc cao màu đen và đôi găng tay da màu trắng cao đến nửa bắp tay. Trông vô cùng quyến rũ mà vẫn giữ được vẻ sang trọng, quý phái.

Bà vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi, bước đến chỗ tôi. Tiếng guốc đi trên sàn đá kêu lên những tiếng "Cộp! Cộp!". Tôi lúng túng không biết nên nói gì, làm gì. Chỉ lặng lẽ lê bước chân lùi về sau.

Tôi cứ lùi một bước, bà Coffey lại tiến một bước. Cho đến khi Coffey giữ hai vai tôi lại. Lúc này lòng tôi nóng như lửa đốt, lo lắng không biết chuyện gì đang sảy ra.

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ