Quyển 3 - Chương 19

806 119 6
                                    

- "Giáo sư, em sẽ để lịch trình và giáo án ngày mai ở trên bàn làm việc của thầy. Những tiết vào buổi chiều em sẽ sắp xếp lại và gửi nó vào sau giờ nghỉ trưa cho thầy ạ. Em đã để bản chấm bài của nhà Gryffindor năm Nhất trong phòng Độc Dược rồi."

Tôi vừa đi vừa lật giấy sột soạt, chăm chú chấm bài trong khi vẫn dò dẫm đi theo giáo sư Snape. Bỗng dưng tôi tông trúng vào người giáo sư bật ngửa ra sau. Hốt hoảng ôm lại đống giấy da, tôi khó hiểu nhìn lên giáo sư Snape đang nghi hoặc đi chầm chậm về phía trước, nơi có giáo sư McGonagall và giáo sư Sprout đứng đấy với một vẻ mặt hãi hùng.

- "Có chuyện gì ở đây vậy?" Giáo sư Snape cất giọng lạnh lùng.

Cô McGonagall quay ra, nhìn thầy với ánh mắt bi thương, "Con quái vật từ Phòng Chứa Bí Mật lại gửi thêm thông điệp nữa và một học sinh đã bị nó bắt đi."

- "Bộ xương con bé sẽ vĩnh viễn nằm dưới Phòng Chứa Bí Mật." Tôi đọc những chữ viết nguệch ngoạc được ghi bằng máu trên bức tường, há hốc mồm.

- "Xin lỗi tôi thức giấc hơi muộn. Tôi đã bỏ lỡ tiết mục gì thế?" Lockhart từ đâu đi đến với vẻ mặt niềm nở đáng ghét thường ngày mà tôi nhìn chỉ muốn đấm.

- "1 nữ sinh đã bị quái vật bắt mất, thầy Lockhart à. Cơ hội trổ tài của thầy cũng đến rồi đó."

Nghe câu nói của giáo sư McGonagall, tôi đứng đằng sau cũng không nhịn được mà đưa tay lên che miệng, quay đi chỗ khác để không lộ ra tiếng cười và vẻ mặt khinh bỉ của mình.

- "Cơ hội của tôi?"

- "Chẳng phải ông từng nói mình biết tỏng lối vào Phòng Chứa Bí Mật còn gì. Giải quyết thế nhé, chúng tôi sẽ để ông đối phó với con quái vật, Gilderoy." Giáo sư Snape mặt không cảm xúc, nhếch môi nói với Lockhart.

- "Kỹ năng của ông, sau cùng thì đã là huyền thoại."

Giáo sư McGonagall buông một câu không cảm xúc, nhưng mà theo tình huống và ngữ cảnh thì tôi thích cho đó là mỉa mai tinh tế.

Lockhart mím môi.

- "Được thôi, bây giờ tôi sẽ quay về văn phòng và chuẩn bị."

Lão nói rồi quay người bước đi nhanh chóng, bà Pomfrey đi đến hỏi cô McGonagall.

- "Con quái vật bắt ai đi thế, chị Minerva?"

- "Ginny Weasley."

Tôi khá bất ngờ khi nghe giáo sư nói. Ôi! Ginny nhỏ bé của tôi, tôi phải làm gì để giúp em đây?

- "Cũng không còn lâu nữa là đến giờ giới nghiêm, trò về kí túc xá đi Ellyna."

- "Vâng!"

Tôi nhanh nhẹn quay đi, chạy vào một góc khuất đủ để tránh tầm nhìn của các vị giáo sư đáng kính. Xin lỗi vì có những lúc tôi nói 1 đằng làm 1 nẻo. Lần này chính là ví dụ điển hình. Mồm thì vâng vâng dạ dạ nhưng chân thì không, nó dẫn tôi đến nhà vệ sinh nữ tầng ba.

- "Muộn rồi mà sao cô còn đến đây?"

- "Có thêm học sinh bị bắt đi rồi."

- "Sắp đến giờ giới nghiêm rồi, cô đến đây không bị giáo sư nhắc nhở à?"

[Đồng Nhân Harry Potter] I Was Born To DieNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ