Tuyết Yên nhắm mắt lại vờ ngủ, không dám cả nhúc nhích.
"Thì ra chàng đã nhận ra từ lâu."
Cửa khép nhẹ lại, Tuyết Yên nghe thấy tiếng bước chân hắn dần xa.
Khuôn mặt đã được lau khô của Tuyết Yên lại ướt đầm.
Lê Hiên đi vào phòng Nhan Hương, Nhan Hương chưa ngủ.
Hắn vào phòng, đứng giữa phòng hỏi nàng ta: "Giữa nàng và Tuyết Yên có chuyện gì giấu trẫm?"
Nhan Hương nhìn Lê Hiên: "Nàng ta muốn đuổi ta đi, ta nói ta có thể giúp chàng phá Tuyết thành, nàng ta đồng ý cho ta ở lại."
"Chỉ vậy thôi?"
"Còn nữa, cơ thể chàng bị độc hại tâm mạch, rất khó khôi phục, ta có thuốc có thể chữa bệnh của chàng, nàng ta nhìn phương thuốc cảm thấy ổn, đồng ý để chàng dùng thuốc của ta."
Lê Hiên quay người muốn đi, Nhan Hương ôm lấy hông hắn từ phía sau.
"A Hiên, vì sao giữa chúng ta lại thành ra thế này? Ta không thể rời xa chàng, lẽ nào chàng đã quên hết tình cảm bao năm qua giữa chúng ta sao?"
Bóng đêm mờ ảo, không ngờ tới gần lòng vua lại càng sợ, lúc này Nhan Hương nhìn Lê Hiên, đột nhiên cảm thấy không cách nào đối mặt với hắn.
"A Hiên, tha thứ cho ta..." Nàng ta không kìm được thì thào nói.
Hắn không ôm lại nàng ta, hai tay để xuôi bên người."Nhan Hương, những gì trẫm nợ nàng đã trả lại cho nàng. Tình nghĩa giữa chúng ta đã là quá khứ rồi. Trẫm tự có biện pháp với cuộc chiến Tuyết thành, không phiền một nữ nhân nào làm những việc này. Còn cơ thể trẫm trẫm tự biết, Đại Hưng nhiều ngự y như vậy, trẫm không tin bọn họ không chữa được cho trẫm. Cho nên, đừng dùng bất cứ thứ gì để trao đổi với Tuyết Yên, nàng ấy sẽ coi là thật, nàng ấy không giống nàng."
Nhan Hương cắn môi, trong lòng đau đớn.
"Trong mắt chàng, ta xấu xa như vậy ư? Ta chỉ muốn có thể ở bên chàng nhìn thấy chàng, đừng đuổi ta đi."
Nàng ta bật khóc, tay vẫn ôm chặt hắn.
Lê Hiên thở dài: "Buông tay đi, nàng là Nhan Hương, Nhan Hương tiêu sái tự tại lại thông minh. Trẫm không hi vọng nhìn thấy nàng biến thành nữ nhân như trong hậu cung."
"Không, không buông. Trừ phi chàng giết ta."
Lê Hiên đẩy tay nàng ta ra, bước đi.
Hắn về đến phòng, Tuyết Yên quay mặt vào trong đã ngủ, hắn nhẹ nhàng lên giường, ôm tấm thân ấm áp đó vào trong lòng.
Tuyết Yên mở mắt.
"Nàng tỉnh rồi à? Ta đã cố nhẹ nhàng rồi." Lê Hiên thấp giọng nói.
"Ta vốn ngủ không sâu mà."
Tuyết Yên nói rồi dùng một cánh tay chống cơ thể nhìn Lê Hiên hỏi: "Chàng còn tin tưởng Nhan Hương sao?"
"Nàng muốn nói gì?" Lê Hiên hỏi lại nàng.
"Trong tất cả tình yêu đều có oán hận. Nếu như yêu điên cuồng, tình yêu sẽ trở thành con dao hai lưỡi. Nàng ta rất yêu chàng, thế nhưng chàng không thể tin tưởng nàng ta mà không phòng bị chút nào như vậy, được không?"
YOU ARE READING
Phù sinh thác - Hai kiếp thâm tình 1
Teen FictionTác giả: Cheeng Cheeng Tình yêu là gì? Để khiến cho con người ta luôn khắc cốt ghi tâm dù ngay phút đầu gặp gỡ. Tình yêu ấy liệu có được hồi đáp? Tuyết Yên, người con gái riêng của đại tướng quân vang danh lừng lẫy, người nhờ trợ giúp của gia đình...