- Ok! Lần này hai đứa sẽ coi phim chung với thầy nha!!
Gojo vỗ hai tay lại với nhau như đây là một sáng kiến cực kì mới mẻ và đầy tính hứng thú. Cả cô và Yuuji đều nheo mắt khó hiểu với lối suy nghĩ của thầy ấy.
- Vì để tránh có tai nạn xảy ra như lần trước. Cho nên mỗi khi có lịch, thầy sẽ xem chung với hai đứa như một nhà bình phẩm. Ổn chứ?
- Tai nạn? - Yuuji khó hiểu.
- Chuyện kể ra ngắn lắm mà nó cũng chẳng đáng để kể đâu, cậu đừng bận tâm. - Cô phủi cho qua chuyện xấu hổ của bản thân rồi tích cực lựa phim của mình.
---------
Cô và Yuuji từ khi nào đã giương đôi mắt đầy chăm chú dán vào màn hình TV đang chiếu bộ phim Avengers: End Game. Trong tay cả hai vẫn đang ôm con gấu bông của mình và liên tục truyền chú lực vào nó.
Gojo Satoru vẫn đứng tựa hông vào cái bàn ở đằng sau hai người để quan sát.
Trên TV hiện đang chiếu đến đoạn thần sấm Thor đi vào cỗ máy quay ngược thời gian và trở lại quê hương Asgard để lấy cây búa Mijonir thì vô tình gặp lại người mẹ quá cố của mình.
Sẽ là nói dối nếu như cô không mong muốn được quay trở về khoảng thời gian tốt đẹp của mình.
- "Ai rồi cũng thất bại khi cố trở thành người lý tưởng với bản thân, Thor à. Thước đo thành công của một người, của một anh hùng... là khi được sống đúng với chính mình, họ làm tốt cỡ nào." - Mẹ của Thor.
"Câu này.. hay đấy chứ" - Cô thầm nghĩ.
*Binh!!*
- Éc!!
Bỗng nhiên, con gấu đấm bốc trong tay của Yuuji đột ngột tỉnh giấc rồi quay người lên đấm một phát vào mặt của cậu ấy một cú thấm thía. Sự việc phát sinh khiến cô cũng bị giật mình mà Chú lực bị ngắt quãng khiến vật trong tay cũng trở nên nặng trịch.
Lao nhao nhộn nhịp vài giây, cả hai cũng từ từ bình ổn mà "ru ngủ" con gấu bông của mình nhưng mạch phim đã không còn nữa. Cô ngáp một cái rồi ngửa đầu ra sau lưng ghế, ngước đôi mắt nhìn Gojo đang lộn ngược.
Cô đột nhiên nhớ lại một chuyện mà mình đã gặp phải, liền hỏi.
- Theo thầy thì Chú Linh.. có khả năng giao tiếp hay nhận thức như con người không?
Một câu hỏi không mang mục đích nào khác ngoài xin ý kiến từ sự tò mò, nhưng nó cũng đủ khiến Gojo phải trầm ngâm và có chút bàng hoàng.
- Sao em lại hỏi vậy?
~~~~
Vài ngày trước, sau một buổi ngủ ngon thì cô liền xuống phố để mua một số vật dụng cá nhân và đã tình cờ gặp lại Yumi đang đứng trước một cửa hàng bánh.
Giờ mới nhớ lại, sau vụ việc lần đó, cô đã đơn phương cắt đứt tất cả liên lạc với người quen cũ, dù không nhiều, để "lên núi" sinh sống và học tập; cũng đã không nói với Yumi một câu nào nữa..
Yoriko vừa ngẫm nghĩ, bản thân lại tự hành động mà tiến tới gần chỗ cậu ấy.
*Bộp* Cô đặt tay lên vai của Yumi khiến cậu ấy thoáng giật mình quay đầu lại. Nhưng biểu cảm e ngại lẫn hốt hoảng liền hoá thành ngạc nhiên tột độ.
![](https://img.wattpad.com/cover/258055926-288-k375126.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[JJK] [Gojo X Me] Thiên Sang Bách Khổng
FanfictionHắn, là một kẻ trống rỗng vô định được bọc một lớp "dở người" và "vô tư" một cách thái quá. Không ai thực sự hiểu được hắn cả, chỉ cảm thấy sự mơ hồ như bị tước đoạt mọi giác quan khi cố tìm hiểu bản chất thạt sự bên trong ấy. Vậy rốt cuộc.. "vô hạn...