44.

555 92 52
                                    

cảm giác nhói truyền đến đại não y/n, làm cho cô lờ đờ mở mắt.

tầm nhìn trước mắt được bao phủ bởi một màu trắng nhẹ nhàng, sau đó vài giây, mũi của y/n hoạt động trở lại, và thay vì ngửi thấy mùi thơm đặc trưng của mình, y/n ngửi thấy đâu đâu cũng đều là mùi thuốc sát trùng nồng khủng khiếp.

cô mở hẳn mắt, ngẩng đầu lên, mới biết nơi mình đang nằm chính là bệnh viện. gấp gáp đưa tay phải lên, kéo phần vai áo bên tay trái về phía mắt mình.

bệnh viện seoul.

ba chữ quen thuộc hiện lên trước mắt, y/n mới thở phào nhẹ nhõm, ngã đầu về sau nhắm mắt chặt.

xem ra ngày hôm qua motor của jungkook đã đến kịp, và thằng nhóc đã kịp cứu cô khỏi hai tên tay sai của lão. còn tốt bụng đưa cô đến bệnh viện chữa trị vết thương ở chân, y/n cảm kích vô cùng.

trong phòng không có một tiếng động, y/n đưa tay phải lên chiếc tủ đầu giường, tìm kiếm chiếc điện thoại của mình để gọi cho jungkook.

điện thoại đưa đến tay, y/n tự giác cầm lên, bật màn hình lên xem. chiếc điện thoại này đã vỡ tan cả màn hình, chắc chắn do ngày hôm qua bị rượt đuổi quá khủng khiếp mà xảy ra thế này.

".. để tao nói cho mà biết, định vị của mày, chính là cái sim trong điện thoại mày cầm đi mỗi ngày đấy. nói cho mày, bởi vì lúc này mày cũng đéo trốn được bọn tao nữa đâu kim.. "

lời nói của hansong đột nhiên oang oang trong đầu y/n. cô trừng mắt nhìn điện thoại, sóng năm vạch ổn định cao, y/n hốt hoảng bật dậy khỏi vị trí, không quan tâm đến cái chân đang băng bó nặng nề, trèo xuống giường, vừa khập khiễng lê lết ra cửa sổ, hai tay vừa gấp gáp đập điện thoại, tháo vội cái sim ra. y/n dùng tay không, bẻ nát cái sim, còn tàn nhẫn đập thật mạnh lên nền đá. cô vội vã mở cửa ban công, phi thẳng ra ngoài, dùng hết sức lực, phi chiếc sim nát bét ra xa.

- mấy thằng khốn, để tao xem chúng mày tìm tao kiểu gì? đ*t mẹ mày hansong, bố mày thoát chết rồi này thằng đầu b**i !

y/n nghiến răng, hét lên ở bên ngoài. sau đó cô thở hồng hộc, lê lại vào ghế sofa đặt ngay đó. mới sáng sớm đã tốn không ít sức lực vào cái long thể này rồi. cửa chính vang lên tiếng mở khóa, y/n yên tâm ngồi dựa vào ghế sofa, ngửa cổ nhắm mắt thở phì phò.

- cám ơn nha jungkook, noona biết ơn em.

người kia im lặng không đáp, nghe tiếng thì có vẻ là đang chuẩn bị đồ ăn cho y/n.

- hôm qua tao còn nghĩ mình chết rồi cơ, vì taehyung còn chưa kịp quay về. may quá lúc gọi điện mày nghe máy, kịp đến cứu. arghh, nghĩ lại mệt muốn chết.

người kia vẫn không đáp, nhưng lại nâng chân tiến lại phía y/n. cảm nhận được có người đang đứng trước mắt mình, y/n vẫn nhắm mắt, đưa một tay về phía người đó, miệng thì thào.

- đưa chị về giường dưỡng bệnh nào, cống hiến nhiều quá rồi..

người kia nắm lấy cổ tay y/n, nhẹ nhàng kéo dậy, nhưng thay vì dìu y/n về giường, thì ngay lập tức cúi người, luồn tay qua hai chân cô nâng lên, ôm cô trong ngực bế về giường.

bad bitch ;; 지민Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ