Chap 29

2.3K 162 17
                                    


Mở cửa bước vào Trí Tú đã thấy một thân ảnh ngồi trên trường kỉ đọc sách. Cô cũng không nói gì, lẳng lặng đi lấy đồ ra sau hè tắm, cũng trễ lung rồi. Nhưng vừa quay đi bỗng nghe tiếng nói từ người vẫn ngồi im nãy giờ.

-" vừa đi đầu về?"

-" Thì đem đồ ra xe chớ đi đâu em."

Trí Tú nhăn mày khó hiểu rõ ràng lúc chiều em là người kêu cô làm bây giờ lại hỏi vậy. Mà hỏi thì cô trả lời thôi chứ có gì đâu phải ngại, sự thật là vậy mà.

-" Chỉ vậy thôi?"

-"Ưm"

Trí Tú gật đầu chắc nịch như vậy nên Trân Ni cũng không truy cứu nữa mà tiếp tục đọc sách. Trí Tú thấy không còn việc gì nữa nên nhanh chân đi ra sau hè. Vẫn còn mệt với phần đi tới đi lui hồi chiều giờ làm mỏi hết cả người nên cô tranh thủ đi tắm nhanh một xíu để mai còn về sớm. Nghĩ đến cảnh ngồi xe về quê mà mấy cái xương khớp của cô muốn rụng cả ra.


Sáng hôm sau


-" Thôi mình về nha, hôm nào dịp mình sẽ lên đây thăm cậu."

Cả hai trao cho nhau cái ôm từ biệt. Xa nhau lâu đến như thế vậy mà mới chơi có vài bữa lại phải xa nhau nữa rồi. Còn xảy ra bao nhiêu là chuyện, có lẽ sau đợt này Gia Hân sẽ về quê Trân Ni chơi khỏi để em phải đi lên đây chi cho nhọc công.

-" Cậu về cẩn thận, tới dưới phải đánh dây thép cho mình hay liền nha. Lần sau mình sẽ xuống cậu chơi."

-" Biết rồi mà, cậu mít ướt quá đó."

Gia Hân vừa nói vừa khịt khịt mũi làm Trân Ni đang xúc động cũng phải bật cười với bạn mình, lên tiếng dỗ dành. Đây đâu phải lần đầu xa nhau, nhưng cậu ấy vẫn mít ướt như thế đấy. Nói vậy thôi chứ mắt Trân Ni cũng đỏ lên hết rồi. Khi xưa lúc còn đi học ngày nào cũng gặp nhau cười nói vui vẻ còn bây giờ mấy năm trời mới gặp một lần hỏi sao không buồn cho được.

-" Thôi cậu tranh thủ đi sớm đi kẻo về dưới trễ."

Không lòng vòng kì kèo bạn mình nữa. Vì Gia Hân biết bạn mình bị say xe nên chạy phải chạy từ từ. Nếu mà còn cảnh chia tay này nữa thì sẽ trễ mất. Nên nhanh chóng đẩy bạn mình ra xe, mất công ông bà ở dưới trông.

JENSOO - CON HẦUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ