Chap 9

2.8K 198 0
                                    


Thằng Đen chạy thiệt nhanh vào để thưa chuyện với cậu Võ. Ai trong nhà này mà không biết tánh tình cậu nắng mưa thất thường, lại còn ngạo mạn khó chiều. Người nào mà dám làm trái lời cậu là bị đánh đến thừa sống thiếu chết cho dù có là đờn bà cũng không được tha.

-" Dạ cậu gọi con chuyện chi sai biểu."

Nó đứng cuối đầu khoanh tay trong bộ bà ba đen, cũ, sờn rách của mình. Ống quần do lúc nảy đi gánh nước còn chưa được xả xuống hết thì đã phải chạy cố mạng xác vô đây để nghe sai biểu.

-" Mày lấy đôi giày của tao ra đằng sau đánh cho bóng đi để tao còn đi công chuyện."

Ung dung cầm bình trà vừa mới được hãm còn bốc khói nghi ngút. Rót vào ly một ít, không uống ngay mà cầm cái ly lên tráng một vòng rồi hất ra sân. Không biết là vô tình hay cô ý mà phân nữa số trà trong đó đều ngự trị trên người thằng Đen. Nóng thì có nóng thật nhưng nó thì làm sao dám la lên chứ, chỉ biết kiềm hãm nuốt tiếng la vào lòng. Từ tốn trả lời:

-" Dạ con làm liền thưa cậu."

Thằng Đen cuối người xuống tháo giày của cậu Võ ra nhưng rõ ràng là cậu ta làm khó, cứ đưa chân qua đưa chân lại còn nhịp nhịp làm nó khó khăn lắm mới gỡ được hai chiếc giày ra khỏi chân. Trước khi đi xuống nhà sau thì nó thấy cậu Võ nhìn nó lom lom, nó rùng mình một cái chẳng dám nói cũng chẳng dám ngó ngàng gì tới nữa, nhanh chóng cầm đôi giày chạy ra nhà sau để đánh.

Ra nhà sau thì thấy thằng Tí đang ngồi bữa củi nên nó cũng lại ngồi gần nói chuyện cho đỡ buồn.

-" Ê Tí, bộ chiều nay mày chở cậu út đi đâu hả?"

-" Làm có, tao nghe đâu cậu út hôm nay không hứng nên nhà nguyên ngày mà."

-" Ủa lạ vậy? Sao cậu út kêu tao đánh giày để đi công chuyện."

Thằng Đen nhíu mày khó hiểu nhưng mà cũng thôi. Người ta chủ mà người ta bảo sao thì mình làm vậy chớ cần chi mấy cái lí do nhỏ nhặt đó.

-" Sao tao biết được."

Tí nhúng hai vai như muốn cho nó hiểu là mình không biết chuyện gì. Nảy giờ nó lo chẻ củi có biết gì đâu.

Thôi không luyên thuyên nữa Đen lo tập trung vô công việc của mình là đánh giày cho thiệt bóng. Nhìn vô chiếc giày bóng lưỡng, bỗng dưng nụ cười của ai đó hiện ra, người gì mà đẹp hết biết. Nó nhìn đến nỗi say mê chẳng còn để ý nữa cho đến khi thằng Tí đánh vào vai nó một cái nó mới giật mình mà tiếp tục đánh giày.

JENSOO - CON HẦUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ