Chương 4

30 7 5
                                    

Ấn tượng đầu là rất quan trọng. Thành thật mà nói, tôi chỉ nghe cha mẹ kể về việc nhà Eustace hay ghé sang chơi chứ tôi chưa thật sự gặp họ. Có lúc đó tôi còn quá nhỏ để có thể nhận thức được xung quanh. Mặt khác, con gái của họ chỉ thua tôi có một tuổi nên có lẽ trong lúc cha mẹ tôi đang chăm tôi thì vợ chồng nhà Eustace cũng hạn chế đi xa để có thể ở cạnh con gái họ.

Cơ mà việc chăm sóc con nhỏ ở thế giới này lạ thật đấy. Ở thế giới trước nơi tôi sống, sáu bảy tuổi vẫn được xem là còn rất nhỏ. Có lẽ bằng một cách nào đó, tốc độ trưởng thành của trẻ con ở Brandcode nhanh hơn so với Trái Đất chăng?

Tôi đã dậy sớm, hoàn thành buổi tập luyện buổi sáng của mình rồi tắm rửa. Có vẻ như trước kia Fay luôn là người giúp tôi thay đồ, rửa mặt,... Nói cách khác, tôi trước kia đúng nghĩa là một cậu ấm. Mà, nó cũng chả khác tôi lúc nhỏ ở Trái Đất là bao. Giờ đây thì đa phần tôi tự làm mọi thứ, lý do lớn nhất đó chính là xấu hổ.

Ở nhà này, tôi và Anna đều có người hầu riêng, chịu trách nhiệm chăm lo cho hai đứa khi còn nhỏ. Lúc trước của tôi là Cocoa, có vẻ chị ấy không gặp trục trặc gì trong việc chăm sóc tôi. Nhưng có vẻ từ sau khi tôi lấy lại ký ức dẫn đến thanh đổi cách hành xử, chị ấy cũng gặp nhiều khó khăn hơn trong việc chăm sóc tôi nên đổi sang cho Fay. Và nó cũng chỉ kéo dài một thời gian ngắn cho đến khi tôi không thể chịu được sự xấu hổ khi để người khác thấy cơ thể mình dù chỉ là một thằng nhóc.

Gia đình chúng tôi lúc nào cũng dùng bữa chung với nhau nhưng chủ yếu là cha và mẹ tôi. Thi thoảng tôi và Anna cũng có trò chuyện như chỉ là những câu trao đổi thông thường mà thôi. Có vẻ như trước mặt người khác, chị Anna sẽ vẫn như mọi khi. Chị ấy chỉ làm nũng khi ở riêng với tôi mà thôi.

Còn lại thì trong mỗi bữa ăn, cha và mẹ tôi vẫn không quên tán tỉnh nhau trước mặt con của mình. Đôi tôi quên mất là cả tôi lẫn Anna vẫn chỉ còn là những đứa trẻ vẫn cần sự quan tâm của phụ huynh. À không, tôi không nên áp dụng quy tắc của thế giới cũng lên Brandcode. Quả nhiên là tốc độ trưởng thành của trẻ con ở thế giới này có sự khác biệt, theo đó, thái độ của phụ huynh cũng sẽ khác theo. Hoặc, cũng có thể đây là một thường thức trong giới quý tộc?

Nhưng có vẻ nhưng mọi thứ không như tôi tưởng tượng. Có lẽ là vì quá quen với chuyến viến thăm từ một trong bảy gia đình quý tộc quyền thế nhất Brigatian nên trừ tôi với Anna ra thì những người còn lại, kể cả gia nhân đều tỏ ra khá bình thản. Thậm chí là cha mẹ tôi vẫn thản nhiên về phòng uốn trà, ăn bánh mặc cho người quan trọng đang trên đường tới đây.

Tôi dần cảm thấy lo lắng. Với một người từng sống ở thế giới nơi mọi người đều bình đẳng, việc giao tiếp và đối nhân trong thế giới phân chia giai cấp này thật sự rất khó khăn cho tôi.

Mà, giờ ngồi lo lắng về mấy vấn đề này chỉ tổ mệt thêm mà thôi. Nói thế, tôi đứng dậy và về phòng với ý định đọc vài quyển sách. Đúng lúc tôi vừa mới lấy thêm hai quyển về quý tộc ở các nước, thứ thông tin mà tôi rất cần để có thể sinh tồn ở thế giới này.

Sau khi tôi về phòng và lật được hai trang sách thì Anna xuất hiện và như thường lệ, chị ấy ngồi lên giường ngay cạnh tôi.

Brandcode Ký LụcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ