Dạo này trang viên có nhiều người ghê, một thợ săn khác lại đến với cái biệt dạnh Người gác đêm. Anh ta đeo một cái mặt nó và chùm một chiếc áo lông xanh biển đậm. Quả thật lần đầu đụng chạm Y/n có cảm nhận được một nguồn sát khí rất đáng sợ, ánh mắt như muốn xé xác cô. Ấy vậy mà tại bữa tiệc...
Kevin: Nhóc con đeo kính râm làm gì.
Y/n: Có quá nhiều ánh sáng của tiền.
Kevin: ...
Bỏ qua phần bộ skin đậm chất mùi tiền thì còn có...
"Anh trai! nhìn nè! Nhìn nè!"
Robbie lần đầu gặp mặt đã vui vẻ đem chiếc bánh ngọt vừa lấy được mà đưa cho chủ nhân của bữa tiệc chào mừng. Đối phương cúi người nhận bánh, mỉm cười xoa "đầu" cậu nhóc rìu thay cho câu cảm ơn. Y/n nhìn mà cũng không nhịn được thốt lên một câu anh em tốt. Sau đó...
Sau đó cô quay về hướng anh em Hắc Bạch. Trời ơi cái skin Binary Start trông đẹp dữ, Tạ Tất An và Phạm Vô cứu trong bộ skin này đều nhìn rất ngầu nha. Y/n quan sát bộ đồ của hai anh em họ, còn thích thú mà thốt lên tiếng ara ara.
Tạ Tất An và Phạm Vô Cứu thích cô nhìn công khai vậy mà cười. Bọn họ lại gần đến chỗ cô, trên tay hai anh em còn cầm ly rượu vang.
"Bé Con hôm nay lại đeo kính?"
Tạ Tất An tò mò hỏi, Y/n đẩy gọng kính, cô ngước lên nhìn anh mà đáp.
"Đôi khi đeo kính sẽ khiến người ngoài không biết ta nhìn vào đâu"
Tạ Tất An mỉm cười không nói, Phạm Vô Cứu thay anh trả lời.
"Ngẩng đầu cao lên nữa đi" Chứ hiện tại ai cũng biết nhóc đang hướng mắt về ngực của huynh ta đó.
Y/n khụ khụ vài cái.
"Phạm Vô Cứu yên tâm, đó chỉ là hiểu lầm thôi" Vì em nhìn cả của huynh lẫn đệ, sao có thể chừa ra một người chứ.
"..."
___
Đôi lời tự tác giả: Mấy trận tui có gặp ithaqua nhưng mà chưa kite ảnh bao h :,) kite đc một lần nhưng là lúc ảnh chưa full hiện diện nên ch có cảm giác j mấy, khi nào có thì sẽ viết nhiều hơn hehe
BẠN ĐANG ĐỌC
[Identity V|Fanfic] Chạm lấy hạnh phúc
FanficTruỵn dựa vào trí từn tựn của mik để vít =ω=))) món ăn cũng khum ngọt lém, hơi ooc nhưng vị chắc chắn khum thể tồi :,D. Cp: Y/n x ??? (Victor/Joseph/Wuchang) Y/n là cô gái rất thích chơi game, với cô giải trí là trên hết! Dù vậy học thì vẫn phải cố...