22

61 14 1
                                    


"Chị Châu, chị..."
Đang lúc Quỳnh Hoa muốn nói thêm gì đó, Quỳnh Châu tay mắt lanh lẹ giơ tay bịch miệng nàng, cưỡng chế không cho ai kia tiếp tục nói bậy.

Quỳnh Châu lại sợ không ngăn cản, phỏng chừng giây tiếp theo nghe được tin tức cô và Tri Hành quen nhau từ miệng Quỳnh Hoa.

Bởi vì động tác của Quỳnh Châu làm khoảng cách giữa hai người kéo gần rất nhiều.

Quỳnh Hoa hít thở, khí tức mềm nhẹ khiến lòng bàn tay Quùnh Châu ngứa ngáy.

Bàn tay Quỳnh Châu che mất khuôn mặt nhỏ nhắn của Quỳnh Hoa, chỉ lộ hai con mắt tràn đầy nghi hoặc, cô phải kịp thời đánh vỡ ảo tưởng trong đầu nàng: "Bùi tiểu thư, tôi nghĩ em hiểu lầm một số chuyện."
Quỳnh Châu cảm thấy cần thiết thảo luận vấn đề này với Quỳnh Hoa: "Thứ nhất, Bùi tiên sinh không xin tôi tới nhà làm lão sư cho em mà đó là tôi chủ động."
Đêm Tri Hành gặp Quỳnh Châu ở quán bar, kỳ thật cô không uống say, thậm chí chuyện làm gia sư cho Quỳnh Hoa cũng là do cô đề nghị.

Sau khi Quỳnh Hoa xuất hiện, Quỳnh Châu đã tra tin tức về nàng, bao gồm thành tích không mấy tốt.

Cho nên... Những gì phát sinh tiếp theo đều thuận theo tự nhiên.

"Thứ hai, tôi không có hứng thú với Bùi tiên sinh, cho nên Bùi tiểu thư không nên gọi tôi là chị dâu."
"Thứ ba..." Quỳnh Châu trừng mắt nhìn thẳng vào mắt Quỳnh Hoa, chậm rãi bỏ tay xuống, thấp giọng nói: "Em không cần lo... Chỉ cần em muốn, chúng ta cũng có thể bên nhau mỗi ngày."

Hai chữ 'Chị dâu' đã bị Quỳnh Châu tự động xem nhẹ.

Ngôn ngữ tự do, Quỳnh Hoa không chú ý nửa câu sau trong lời Tạ Kiều Ngữ nói, mà chỉ dừng lại ở điều thứ hai, mặt mày nhăn nhúm giật mình hỏi: "Chị Châu, chị không thích anh hai sao?"
Tạ Kiều Ngữ: "..........."
Quỳnh Châu lắc đầu phủ nhận, sợ không cho Quỳnh Hoa đáp án kiên định, nàng sẽ nghĩ cô nói giỡn...
Quỳnh Hoa lại vuốt dây chuyền trên cổ, giờ khắc này rốt cuộc cũng khẳng định từ trước đến nay nàng phỏng đoán sơ suất.

Quỳnh Hoa xấu hổ, nàng biết, nữ chủ không thể nào dễ dàng thoát ly tình tiết vốn có.

Quỳnh Hoa vừa mới buông xuống 'Quỳnh Châu hông có khả năng thích Sĩ Tiến' giờ lại bị nhắc lên.

Hơi hơi thè lưỡi che dấu xấu hổ, Quỳnh Hoa thì thầm: "Thực xin lỗi chị Châu, em còn tưởng... Còn tưởng chị có hảo cảm với anh hai."
Quỳnh Châu ngồi vào ghế đối diện, tự rót cho mình ly nước chanh: "Tại sao nghĩ tôi thích Bùi tiên sinh?"
Rõ ràng mấy ngày nay, Quỳnh Hoa mới là người tiếp xúc với Quỳnh Châu nhiều nhất, còn với Tri Hành chỉ là quen biết sơ giao.

Quỳnh Châu rất tò mò, tại sao Quỳnh Hoa là có ý nghĩ... Không thực tế như vậy?
"Bởi vì, bởi vì..."
Quỳnh Hoa suy nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra lý do chính đáng, cuối cùng rơi vào bế tắc, cắn nhẹ môi: "Vì anh hai rất thích chị Châu."
Quỳnh Châu nhớ lại biểu tình lạnh lùng của Tri Hành mỗi khi hai người gặp mặt, liền biết Quỳnh Hoa lừa cô.

Hơi hơi mỉm cười nhẹ trách mắng: "Kẻ lừa đảo!"
Sủng nịnh trong giọng nói làm Quỳnh Hoa trố mắt, nhưng chỉ một giây Quỳnh Hoa lại vô tâm suy đoán tâm tư Quỳnh Châu, âm thầm lẩm bẩm: Được rồi, ở trong lòng Quỳnh Châu, ngoại trừ là người tham ăn, nàng còn trở thành kẻ lừa đảo.

(SONG QUỲNH COVER) KHÔNG CẨN THẬN ĐUỔI TỚI NỮ CHỦ [BHTT]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ