Ngày xưa có một lần Minseok qua nhà Wooje chơi, anh vô tình phát hiện nó và Hyeonjoon đang nói chuyện với Minhyeong qua điện thoại. Vì không muốn làm hai bên khó xử nên anh giả vờ mình chưa đến, đứng ngoài cửa chờ đến khi cuộc hội thoại kết thúc mới bước vào trong. Anh cũng không nói gì về việc này, và mọi người cũng vậy. Nhóm giống như chia làm hai phe, phe có Minseok và phe có Minhyeong, mọi người hạn chế nhắc tên cậu trước mặt anh và anh cũng không bao giờ chủ động nói về cậu. Cuối cùng vào một ngày đi ăn riêng với Wooje, anh đã hỏi,
"Có phải anh là người sai trong chuyện này hay không?"
Wooje nghe vậy liền trợn tròn mắt, gào mồm mắng anh bị điên à. Wooje dùng cả buổi đi ăn đó để nói rằng Minhyeong mới là người xứng đáng bị quạ bắt diều hâu tha, anh Minseokie không làm gì có lỗi cả.
Hôm đó không hiểu vì sao, anh lại không kiềm nén được cảm xúc mà lại vỡ òa trước mặt thằng út, anh ấm ức hỏi nó, "Vậy tại sao anh lại bị Minhyeongie đối xử như vậy?"
So với thằng tồ toẹt Hyeonjoon, Wooje lại khéo ăn nói hơn, nó im lặng nhìn anh đang nức nở một hồi. Một lúc tầm vài phút sau, Wooje mới chia sẻ góc nhìn của nó.
"Vì mọi người không yêu anh Minhyeong như cách anh Minseokie yêu anh ấy. Ví dụ như em với anh Minhyeongie, em có giận anh ấy không? Có chứ, em cũng giận điên. Nhưng khi anh ấy xin lỗi em, em lại trộm nghĩ... à thật ra cũng không có tới mức như vậy. Dẫu sao anh ấy cũng xin lỗi rồi, kệ ảnh đi."
"Nhưng mà anh Minseokie lại khác. Anh là người yêu của anh Minhyeong, anh có những quyền đặc biệt mà bạn bè không có. Em nghĩ là... khi mình đặt nhiều tình cảm vào một người, mình sẽ kỳ vọng nhiều thứ ở đối phương hơn là bạn bè bình thường. Vậy nên... anh dễ dàng tổn thương hơn nếu người đó không cho anh được cái tương đương."
"Anh có quyền tức giận, có quyền lựa chọn tha thứ hoặc không tha thứ. Không có ai có quyền đánh giá anh đúng hay sai cả, kể cả bản thân anh."
Minseok không nhớ hôm đó đã kết thúc thế nào, chỉ nhớ mình đã uống rất nhiều và khóc cũng rất thê thảm. Anh cũng đã nói với Wooje, anh không phải muốn trở thành người gai góc nhưng nếu không làm như vậy, anh lại mềm yếu mà nhớ đến cậu. Và những lúc như thế... anh lại khóc, lại cảm thấy bản thân khó coi, anh ghét điệu bộ thảm hại của mình. Wooje thấy anh nức nở cũng ngân ngấn nước theo anh, nó nói nó cũng ghét rơi nước mắt lắm, sẽ làm ố mắt kính mất, chưa kể khóc xong còn nghẹt mũi nhức đầu, chả có gì tốt lành. Chẳng hiểu sao Minseok nghe vậy mà lại phá lên cười giòn giã, Wooje thấy vậy cũng cười hắc hắc theo. Sau bữa ăn nhậu, hai anh em dắt díu nhau ra về, Wooje lúc gần tới cửa nhà nó, nó nghĩ ngợi gì rất lâu rồi nói với Minseok.
"Em quý anh Minhyeongie vì anh ấy giống như anh trai của em vậy, còn em thích anh Minseokie vì anh đối xử mọi người rất chân thành. Anh Minseokie tuy nói chuyện hơi gắt gỏng nhưng mỗi khi làm gì đó, anh đều tự ngẫm xem bản thân còn chỗ nào chưa được, từ đó sẽ chăm chút cách chăm sóc những người xung quanh. Em thương cả hai người, vậy thôi."
Minseok cười cười, đá vào chân Wooje một cái song vui vẻ đáp.
"Anh biết rồi, cảm ơn em."
![](https://img.wattpad.com/cover/367197666-288-k385200.jpg)
YOU ARE READING
[GURIA] Chạy về phía anh
Storie d'amoreThể loại: OOC, Niên Hạ, Slice of life, ngọt (?) HE. Nội dung: Vào một ngày mưa, Minseok gặp lại người em mà mình từng rất yêu thương, có điều cậu không còn là cục bông gòn mềm xèo nữa mà nay đã tiến hóa thành khối bê tông mất rồi!