Vài Dòng Tâm Sự

10.8K 883 297
                                    

Thân gửi tất cả bạn đọc, những người ủng hộ ta ngay từ những chương đầu của tác phẩm.

Cũng như những người có thể nói là cùng tác phẩm lớn lên tạm gọi là "đội quân rình tem để bóc" ^^

Truyện Nữ chủ quản lí tốt hậu cung của ngươi!!! là truyện đầu tay của ta.

Tất nhiên là chỉ thể loại ngôn tình np,còn trước đó truyện ta viết đa phần là truyện ngắn rải rác trên các trang mạng, nhất là trên Facebook đủ thể loại horror, teen, truyện cười, short storys...

Khi đó ta vừa kết thúc một "mối tình con cào cào, qua một cơn mưa rào con nào về nhà con nấy".

Nói thật không mấy nhớ nhung nhưng cũng có chút buồn nên xả tâm sự vào câu chuyện.

Mà bởi vì bực bội nên mới viết câu chuyện thành np (1 nữ n nam hoặc 1 nam n nữ) cho bõ ghét thay vì 1:1.

Nhiều chi tiết trong truyện là tâm tư, suy nghĩ cũng như thế giới quan của ta.

Các nhân vật phản ứng với các tình huống trong truyện cũng xuất phát điểm từ cái nhìn chủ quan của ta đối với cuộc sống.

Tác phẩm là đứa con tinh thần của tác giả, điểm này ta nghĩ ai đã và đang là tác giả đều có thể hiểu được.

Mà ta tự nhận mình viết văn để giải trí cũng như tạm gọi là "phục vụ" cho những người đến với văn của ta để giải trí, chứ không phải để kiếm cơm.

Cho nên, ta cảm thấy "à,cái này hay,có thể mang vào tác phẩm " ta sẽ mang,tất nhiên là mang vào bằng văn phong của ta, không có tình trạng "tập chép".

Cho nên, cái gọi là "đạo văn" hay "đánh cắp ý tưởng" áp dụng lên ta quả thật là nhảm nhí, bởi vì ngay từ đầu ta đây viết văn không phải để nổi tiếng hay xem nó như cần câu cơm.

Ta cũng tự thấy mình không quá tài ba để viết ra một tác phẩm hoàn hảo mà không tham khảo hoặc dựa trên một tình tiết nào đó mà ta đã từng đọc.

Mà ta chắc chắn cũng không có ai tài giỏi như vậy. Nếu có, vậy thông cảm,ta chưa gặp "thánh nhân" nên tạm thời tư duy của ta là không có nhân vật này.

Đối với việc này, ta cảm thấy không có gì đáng nhắc, viết văn đối với ta giống như một chương trình phổ cập giáo dục, cùng một cái sườn và tác giả chính là học sinh .

Từng người dựa vào cái sườn đó mà tuỳ cơ phát triển ý tưởng của riêng mình.

Và ta cảm thấy thật buồn cười cho vài người sống rất chi là "cộng đồng" theo kiểu "gió chiều nào rung rinh chiều ấy" thật sự là ta rất dị ứng.

Ví dụ: không cần biết đầu cua tai nheo,một khi có kẻ mở miệng săm soi cái gì đó ngay lập tức sẽ có thêm vài ba kẻ nữa gọi là "ý tưởng lớn gặp nhau" xúm vào "tổng xỉ vả".

Vấn đề này ta chỉ có hai chữ kết luận."Thật rảnh"

Vẫn biết bia miệng tiếng đời lợi hại, nhưng mà vẫn không nhịn được lòng băng giá.

Truyện này mặc dù là ta nghĩ ra, cũng như định hướng kịch tình hoàn toàn là ý tưởng của ta, nhưng sẽ có vài chi tiết, là lấy cơ sở từ truyện khác.

Nữ Chủ, Quản Lý Tốt Hậu Cung Của Ngươi!!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ