Chương 147:

2.9K 48 1
                                    

Tình Nguyện Nhảy Xuống Biển Cũng Không Muốn Sống Chung Một Chỗ Với Anh

Không biết vì sao, trong nháy mắt trong đầu Tần Lạc hiện lên tên một người, nhưng nghĩ lại, anh ấy không có nhàm chán như vậy, đang tốt lành bắt cóc mình để làm gì?

"Rột cuộc các người là ai?"

" "

Không ai trả lời cô.

"Tại sao anh muốn bắt cóc tôi? Đại tiểu thư nhà họ Tần của tôi chỉ là thùng rỗng, coi như anh lấy tôi uy hiếp ba tôi cũng không lấy được một phân tiền, ông ta căn bản không quan tâm sống chết của tôi."

" "

"Khốn khiếp! Có dũng khí bắt cóc tôi sao không lên tiếng?!"

Người đàn ông nãy giờ không nói gì làm cho Tần Lạc rất sợ hãi, miệng không đắn đo mắng, trong lòng cô sợ hãi đến cực điểm, toàn thân căng thẳng.

Cô có chút không hiểu nổi rốt cuộc bắt cóc cô có ý gì? Bình thường cô ở bên ngoài cũng không kết thù oán gì.

Nghe thấy lời của cô, động tác người đàn ông ngừng vài giây, động tác ấn ở môi cô bỗng nhiên tăng thêm, giống như trừng phạt cô.

Khuất phục, đặc biệt sao khuất phục!

"Biến thái! Nói chuyện với anh đó! Nếu bắt cóc tôi cuối cùng cho một lý do chứ!"






" "

Vẻ mặt người đàn ông đối diện đầy vạch đen, dường như nhẫn nại cái gì.

Tần Lạc lần đầu tiên gặp loại chuyện này, dù cô trấn định nữa cũng có chút hoảng hốt, không rõ đối phương rốt cuộc có mấy người.

"Cứu mạng a!"

Tần Lạc cũng chẳng quan tâm có người nghe được không, dùng hết sức hô.

Hoắc Kỷ Thành rốt cuộc không nhịn được, trực tiếp che miệng Tần Lạc lại.

Khi bốn cánh môi vừa tiếp xúc, trong đầu Tần Lạc "Oanh oanh" vang lên, xúc cảm quen thuộc này ngoài trừ tên hỗn đản Đại Ma Vương còn có thể là ai?

Khốn khiếp!

Anh điên rồi sao?

Đang êm đẹp bắt cóc mình để làm gì?

Còn dùng chiêu thức hạ lưu như vậy!

Thật quá đáng!

Tần Lạc rất tức giận, dứt khoát hung hăng cắn anh, bất chấp cắn.

Hoắc Kỷ Thành bị đau buông cánh môi của cô ra, con nhím nhỏ rất thích cắn người! Trong miệng đã bắt đầu lan tràn mùi máu tươi.

"Hoắc Kỷ Thành! Anh vẫn luôn nhàm chán! Lại dùng chiêu thức hạ lưu như vậy bắt cóc tôi! Anh càng như thế này chỉ càng làm cho tôi ghê tởm!"

Tần Lạc buồn bực mắng, ở trên đường đến đây, cô từng hoài nghi chính là anh, nhưng chỉ là suy nghĩ 11% nhanh chóng qua đi, cô cảm thấy anh sẽ không nhàm chán như vậy.

Cô hoài nghi quá rất nhiều người, duy chỉ không hoài nghi anh giống người khác như vậy.

Kết quả - -

TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ