Chương 102:

4.3K 86 0
                                    

Không Nên Tức Giận, Em Không Phải Cảm Thấy Chơi Như Vậy Rất Tốt Sao?

Lúc này Tần Lạc thật lòng cảm thấy Đại Ma Vương rất đẹp trai!

Cô có loại cảm giác mình hoàn toàn yêu anh. . . . . .

Tại sao anh thể nhìn thấu tâm tư của mình? Vì sao cô vẫn chưa hoàn toàn xác định được tâm ý của mình mà đã phát triển đến vậy.

Để cho cô vội vàng không kịp chuẩn bị. . . .

Đến nửa bữa tối sau đó, tất cả đều là Hoắc Kỷ Thành dùng miệng đút, một miếng thịt bò bít tết hay một hớp rượu đỏ, mỗi lần ăn lần uống, hai người đều phải dây dưa hơn 10'. . . . . .

Hai bên gương mặt Tần Lạc hoàn toàn hồng thành quả cà chua.

Chỉ là, tâm tình lại khác vừa rồi . . . . .

. . . . . .

Mấy phút sau, Trình Sâm nhìn không chớp mắt xách theo cái túi đi tới, "Boss, đây là giầy và thuốc thoa."

Sự xuất hiện của anh ta khiến Tần Lạc ngại ngùng đẩy Hoắc Kỷ Thành, "Không muốn nữa!"

Hoắc Kỷ Thành nhanh tróng thu liễm hành động của mình, nhận lấy thuốc thoa Trình Sâm đưa tới, cầm lấy chần xinh xắn của Tần Lạc, hết lòng thoa thuốc cho cô.

Tần Lạc có chút thẹn thùng, còn có chút không thích ứng kịp, rụt mấy lần bị anh tóm lấy liền ngoan ngoãn bất động, tay của anh mang theo vết chai, buôi thuốc lành lạnh ở trên chân cô, có một loại cảm giác nói không nên lời.

Trình Sâm ngoài mặt đều không gợn sóng, nhưng trên thực tế trong lòng cũng rất rung động.

Ở trong mắt anh ta boss vẫn luôn là thần ngồi tít trên cao, lạnh lùng như thế, nói năng thận trọng, ít ỏi khi thân cận với người khác như thế.





Trước đó cũng chỉ có bốn anh em anh và tiểu thiếu gia, người trước không có tình huynh đệ, người sau không bỏ tình cha con.

Cũng không có giống như bây giờ để cho anh rung động, bởi vì Tần tiểu thư ở trước mặt boss thể hiện sự chân thật nhất, cũng bày tỏ sự tức giận nhất. . . . . .

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh ta thật khó có thể tin tưởng boss sẽ có thay đổi này, xem ra Tần tiểu thư không phải người bình thường, duyên phận của cô và boss đúng là trời đã định trước.

Ngăn cản cũng không đỡ nổi.

Ngay lúc anh ta mải suy nghĩ thì nghe thấy giọng boss nói từ tính âm trầm nói, "Bảo nhân viên phục vụ đem đưa thẻ 'phòng tổng thống' tới đây.

"Vâng"

Trình Sâm gật đầu đồng ý, quay người rời đi.

Tần Lạc rất muốn tìm một cái lỗ chui vào, cô không cần soi gương cũng biết bây giờ nhất định môi mình sưng đỏ, hai gò má đỏ ửng. . . . . .

"Ăn nữa không?"

Hoắc Kỷ Thành cắn lỗ tai của cô hỏi.

Thở ra tới nóng chui vào màng nhĩ của cô, tê tê, ngứa một chút. . . . . .

TRÒ CHƠI CHINH PHỤC: ÔNG XÃ KIÊU NGẠO QUÁ NGUY HIỂMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ